Chỉ khi về tới nhà, đối diện với căn phòng tối đen, Hướng Hạo mới đờ đẫn, ngơ ngác nhớ ra hiện giờ hắn chỉ sống một mình, không còn Hướng Hàm vẫn ngày ngày đợi hắn như xưa.
***
Bước vào tháng Chín cuối mùa nóng, thời tiết ở Xương Châu mới bớt nóng hơn một chút. Trong sân, hai cây hoa mộc[1] nở những bông hoa nhỏ màu vàng nhạt ở đầu cành, thoang thoảng hương thơm.
Đây đã là mùa thu thứ hai Hướng Hàm đi đảo Hồng Kông.
Từ Nam Thị, Hướng Hạo bay về Giang Thành, lại từ Giang Thành trở lại Xương Châu, ngủ liền một mạch đến tận 6 giờ chiều, đói sắp chết mới lục ra một hộp mì ăn liền, lấy nước sôi đổ vào.
Hướng Hạo sợ trong phòng quá ngột ngạt, hơn nữa trên bàn còn có một lớp bụi thật dày liền ôm bát ngồi dưới tán cây ăn. Hai ông bà ra ngoài đi dạo, nói hắn giống hệt như đầu gấu một khu, Hướng Hạo cười hì hì vui vẻ.
Sau khi Hướng Hàm đi đảo Hồng Kông, Hướng Hạo liền nhập hội làm cùng Tần Xuyên. Mới đầu, Tần Xuyên không ngay lập tức giao cho hắn đảm nhiệm việc quan trọng, mà để hắn đi theo một giám đốc của hạng mục chạy qua chạy lại hai đầu Giang Thành với Xương Châu, sau đó mới từ từ cho hắn quản lý vài công chuyện kinh doanh. Đầu óc Hướng Hạo nhanh nhạy, làm việc chắc chắn đáng tin, mới một năm thôi mà việc kinh doanh ở Xương Châu đã được Hướng Hạo làm ngon nghẻ đâu ra đấy.
Một năm nay, Hướng Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-chiet-hoa-chi/1876360/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.