“Wind, đó là ai vậy?” Giọng nói của cô vang lên khiến cho cả hai người đàn ông cùng đứng hình
Thành Lương gấp gáp hỏi “Anh là Thành Lương, em không nhận ra anh sao?”
Cô lắc đầu và quay sang nhìn Wind với ánh mắt cầu cứu, đúng lúc này thì Khánh Duy và Khánh An đến kiểm tra cho cô.
Khánh Duy vừa mở bệnh án của cô vừa hỏi “Mày tỉnh rồi sao?”
Cô nhìn người con trai vừa lên tiếng và hỏi “Anh bác sĩ này, chúng ta có quen nhau hay sao?”
“Mày bị ngáo à, tao là Duy đây này” Khánh Duy nhíu mày nói
“Khánh An, Wind. Rốt cuộc là hai người này là ai? Tại sao tớ lại ở đây cơ chứ?” Cô cảm thấy khá là bực bội khi tự nhiên xuất hiện hai người lạ mặt xong nói chuyện với cô như thể đã quen biết với cô từ rất lâu rồi không bằng.
Khánh An bắt đầu nhận ra điều khác lạ từ cô và hỏi “Cậu thực sự không nhớ họ là ai sao?”
Cô nhấn mạnh lại một lần nữa “Đương nhiên là không rồi”
Khánh An quay sang nói với Khánh Duy “Gọi tất cả bạn bè của cô ấy vào viện đi, tôi nghi cô ấy mất trí nhớ tạm thời rồi”
Khánh Duy cũng gật đầu đồng tình, lúc đầu anh còn nghĩ là cô đang đùa giỡn nhưng có vẻ là thật sự cô không nhớ ra được mọi chuyện rồi. 15 phút sau, Bố mẹ cô và mọi người cùng có mặt ở bệnh viện, nhìn thấy con gái thì mẹ cô đã lao vào ôm chầm lấy cô và nói “Con tỉnh lại là tốt rồi, tốt rồi”
Khánh An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-chang-trai-khoi-tren/1328487/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.