Rời khỏi đám cưới của Hàn Dĩnh và Từ Oánh thì đã gần nửa đêm, một cô gái mặc một chiếc váy đen, trên gương mặt xinh xắn lộ ra màu ửng đỏ vì uống rượu, lái xe đến mộ tộc họ Hàn, như một thói quen cũ, cũng không khó khăn gì mà leo vào bên trong không ai phát hiện.
Lục Hân Nghi ngồi tựa lưng vào mộ phần của Hàn Thương Nguyên, đưa ánh mắt đỏ bừng nhìn bia mộ.
“Hàn Thương Nguyên, hôm nay em gái anh kết hôn, cô ấy cuối cùng cũng có thể buông bỏ quá khứ để tìm lấy hạnh phúc cho mình. Còn anh thì sao, sao lại không thể đặt thứ không phải của mình xuống chứ. Anh thật thông minh, anh muốn Mộ Mộ mãi mãi nhớ đến anh, dùng cái chết để cô ấy không thể ghét anh.”
Lục Hân Nghi mang một chai rượu uống một ngụm bật cười: “Hàn Thương Nguyên, tại sao anh lại là Hàn Thương Nguyên… tại sao lại đối đầu với chú nhỏ.”
Lục Hân Nghi uống cạn chai rượu, ném nó xuống đất, hung hăng mắng: “Ngay từ khi gặp anh, tôi thích anh… rất rất thích anh…cớ gì anh lại đối đầu với Lục gia, tên hỗn đản nhà anh, tôi mang ơn của chú nhỏ sao có thể thích anh được chứ.”
“Hàn Thương Nguyên, anh đừng có mơ cướp cô nhỏ của chú nhỏ của tôi, nếu có kiếp sau, tôi sẽ tán anh, tán đến khi nào anh yêu tôi đến chấp mê bất ngộ, tôi sẽ không cho anh chết vì cô gái khác.”
Lần nào cũng vậy, Lục Hân Nghi cứ đến mộ phần của Hàn Thương Nguyên đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-bang-chu-ac-ma/3355514/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.