Buổi trưa hôm sau.
Doãn Mộ Tư thức dậy như mọi ngày, nhưng quyết tâm giả ngủ trên giường lớn.
Tiểu Vũ thấy cô xinh đẹp ngủ cũng không làm phiền, rất an tĩnh ngồi một chỗ tự chơi xếp hình.
Cô không bài xích việc kết hôn với Lục Vũ Thần, nhưng một cô gái kết hôn rất muốn được người nhà hai bên có mặt, bạn bè chúc mừng. Với tính cách của Lục Vũ Thần, chắc chắn không gióng trống khua chiêng nói cho người đời biết hắn đã kết hôn.
Lúc Doãn Mộ Tư không thể nằm được nữa, ngồi dậy đã không nhìn thấy Tiểu Vũ ở đâu, bên dưới cũng không nghe thấy tiếng động gì, kỳ lạ hơn là Lục Vũ Thần cũng không cho người gọi cô, cũng không tức giận phát tiết với cô.
Cô rón rén xuống lầu, rất nhanh đã nhìn thấy Lục lão thái thái, sắc mặt bà hồng nhuận, tinh thần phấn chấn, gương mặt hiền hòa, toát lên một vẻ hiền lành phúc hậu.
Kinh ngạc hơn, ở chiếc ghế bên cạnh là Từ Oánh và Hàn Dĩnh cũng đang có mặt trong nhà của Lục Vũ Thần.
Còn cả Tiểu Vũ, trên người cũng đang mặc một bộ vest nghiêm trang rất ra dáng, cậu nhóc đang ngồi trên đùi của Lục Vũ Thần, hắn ngồi ghế sopha quay lưng lại với cầu thang, nên Doãn Mộ Tư cũng không biết biểu cảm trên mặt hắn là gì?
“Con chào bà.” - Doãn Mộ Tư cúi đầu chào.
“Mộ Mộ tỉnh rồi sao, mau mau đến đây ăn chút gì đó rồi còn đến cục dân chính kẻo không kịp.”
Cục dân chính?
Hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-bang-chu-ac-ma/2909434/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.