Lúc này, đã hơn nữa đêm Tống Tư Hàn không còn giữ được bình tĩnh liền hung hăng gọi cho Trần Chí Kiên.
Trần Chí Kiên đêm nay cũng không ngủ được, anh đang nghĩ về Tống Tư Hàn… có lẽ đang gặm nhắm từng tấc từng tấc nỗi đau do tự bản thân hắn tự làm tự chịu.
Vừa nhấc máy, đầu giây bên kia đã không còn giữ được bình tĩnh mà hét lớn.
"Vì sao cậu không cản cô ấy, không phải cậu cũng thích cô ấy sao, vì sao trơ mắt để cô ấy kết hôn với Lục Vũ Thần."
"Tư Hàn, cậu đang nói chuyện gì vậy?"
Trần Chí Kiên xem như không hiểu cái gì, muốn Tống Tư Hàn chìm trong tuyệt vọng, đau đớn khốn cùng… so với những gì Mộ Mộ đã trải qua, còn quá nhẹ nhàng cho hắn.
"Mộ Mộ, tôi đang nói tới Mộ Mộ… vì sao cậu biết mà không nói với tôi, vì sao không cản cô ấy."
"Tư Hàn, cậu là gì của Mộ Mộ mà tôi phải nói với cậu chuyện của cô ấy? Tại sao tôi phải cản cô ấy?"
Tống Tư Hàn im bặt không biết trả lời thế nào? Anh là gì của Mộ Mộ?
Trần Chí Kiên lại nói:"Ngày đó cậu có nhớ đã đuổi chúng tôi ra khỏi nhà thế nào không? Nhà họ Doãn có chuyện cậu có quản giúp cô ấy không? Gia đình cô ấy bị truy sát, bị hãm hại…cậu có quan tâm không? Vậy cô ấy kết hôn với ai, ở bên cạnh ai, cậu có tư cách quản."
Ngày đó…ngày đó cô đến Tống gia cầu xin anh vươn tay giúp… anh lúc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-bang-chu-ac-ma/2909427/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.