Giọng Tống Tư Hàn cả đêm cả ngày không ngủ nên đã khàn khàn, lúc này lại nhìn theo bóng cô gào lên đầy bi thương, khiến người chứng kiến cũng khó chịu:”Mộ Mộ, đây là sự trả thù của em dành cho anh phải không?”
Doãn Mộ Tư nắm chặt lòng bàn tay, cũng không quay đầu lại nhìn hắn:”Tư Hàn, tôi chưa từng muốn trả thù anh, là tôi quá tuyệt vọng với tình yêu của mình, tôi không muốn đứng tại chỗ chờ anh nữa.”
Dứt lời, Doãn Mộ Tư không nhìn gương mặt tái nhợt của Tống Tư Hàn mà nhẫn tâm bước vào bên trong biệt thự.
Những lời cuối cùng kia cứ quanh quẩn trong tâm trí Tống Tư Hàn, nhìn cánh cửa đóng lại, hai mắt đột nhiên ươn ướt.
Cô không đợi nữa, cô sẽ không đợi anh quay đầu nữa…Doãn Mộ Tư đã thật sự từ bỏ hắn.
Tống Tư Hàn lên xe, cũng không biết bản thân về nhà riêng thế này, thẫn thờ ngồi như một kẻ mất hồn, không nghe điện thoại của ai…
Lục Hân Nghi nắm lấy tay Doãn Mộ Tư an ủi sau khi cánh cửa nhà họ Cố đóng lại:”Mộ Mộ, không sao chứ?’
Từ Oánh lớn lên cùng Doãn Mộ Tư, chứng kiến tình yêu đẹp và mãnh liệt của Mộ Tư dành cho Tống Tư Hàn liền nói:”Tống Tư Hàn dường như rất đau khổ, tớ nghĩ người anh ta yêu là cậu, Hứa Doanh kia chỉ là một đoạn ân tình, hiện tại thật sự mất đi cậu rồi mới biết quý trọng.”
Cô kéo tay Doãn Mộ Tư:”Mộ Mô, nếu hai người đã nhận ra tình cảm rồi, sao không cho nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-bang-chu-ac-ma/2909323/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.