Sáng sớm hôm sau, Doãn Mộ Tư thức dậy rất sớm.
Lục Vũ Thần bên cạnh còn ngủ, tư thế hai người rất là ái muội, đại ác ma vậy mà dùng tay làm gối cho cô ngủ cả đêm.
Có phải mối quan hệ giữa cô và anh đã có tiến triển hơn phải không? Cô sắp là nóc nhà rồi phải không?
Doãn Mộ Tư đưa mắt nhìn Lục Vũ Thần đang ngủ say, gương mặt đã giảm đi mấy phần lạnh lùng, cũng không còn khí thế khiến cô sợ, trông còn có chút dịu dàng.
Da mặt anh rất sạch sẽ không có chút khuyết điểm, mũi cao vút, lông mi rất dài, còn dài hơn cả của cô.
Đúng lúc này, hàng lông mi dài bỗng động đậy, đột nhiên mở ra, gương mặt lạnh lùng lại trưng ra trên gương mặt đẹp không tỳ vết.
Bị nhìn chằm chằm, ánh mắt Lục Vũ Thần có chút lười biếng, giọng nói vừa ngủ lại có chút khàn khàn, trầm ấm, tràn ngập sức hút:"Rất đẹp phải không?"
Doãn Mộ Tư gật đầu trong vô thức.
Cô trước nay đều tán thưởng vẻ đẹp của hắn, nhưng nỗi sợ lấn át cả sự mê trai. So ra thì Tống Tư Hàn nổi tiếng là đệ nhất mỹ nam Nam Sơn, vậy nên cô mới yêu mù quáng… nhưng Lục Vũ Thần mới chính là đẹp đẽ thu hút nhất. Nét đẹp vừa nhìn đã thích, nhưng không dám chạm đến.
"Thay đồ đi, đưa cô đến một nơi."
Lục Vũ Thần vẫn duy trì thái độ nhàn nhạt lạnh lùng, đúng là bản tính không thể thay đổi.
Doãn Mộ Tư hỏi:"Vũ Thần, có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-bang-chu-ac-ma/2909311/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.