Gương mặt Lục Vũ Thần bao trùm một tầng sương lạnh, khí thế bức người không kẻ nào dám đến gần:”Tôi nói cô buông.”
Chỉ thấy Doãn Mộ Tư dường như không sợ chết, khư khư ôm chặt cánh tay của Lục Vũ Thần, chu miệng cực kỳ đáng yêu:”Không buông.”
Lục Vũ Thần nắm lấy cổ tay Doãn Mộ Tư, giọng nói đầy bức người:”Còn không chịu buông, tôi cho người ném cô ra ngoài.”
Mọi người kinh hãi nhìn cánh tay nhỏ nhắn của Doãn Mộ Tư, chỉ sợ nó bị bẻ gãy ngay lập tức.
Doãn Mộ Tư cũng không hạ khí thế, ánh mắt ảm đạm:”Muốn ném thì anh tự ném vợ anh ra ngoài đi.”
Vợ anh, anh tự mà ném.
Lục Thanh Hy ngồi bên cạnh liền nể phục sự can đảm của chị dâu, nếu là cô gái khác có lẽ bị chọc khóc hoặc dọa khóc.
Doãn Mộ Tư mặc kệ sự thô lỗ, lạnh lùng, bày ra gương mặt khó coi nói ra những lời khó nghe, cô vẫn kiên nhẫn dỗ dành, ngon ngọt lấy lòng Lục Vũ Thần.
Cô gái đặc biệt như vậy, quả là mây tầng nào gặp mây tầng đó với Lục Vũ Thần.
Nhưng lúc này, Lục Vũ Thần bất động không nói, chỉ thấy ánh mắt anh ta lạnh lùng đến tột độ.
Doãn Mộ Tư lập tức buông tay, tư giải vây cho mình:”Tôi đi vào toilet.”
Thấy vậy, mấy người phụ nữ trong phòng bao cũng lần lượt tiến vào toilet
Bên ngoài, Doãn Mộ Tư nghe giọng nói của Bạch Phi Tinh:”Có người da mặt thật dày, rõ ràng chỉ là chiếc giày rách bị Lục Vũ Thần nhặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-bang-chu-ac-ma/2909289/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.