Khi buột miệng thốt ra lời này, Doãn Mộ Tư đột nhiên hối hận. 
Lục Vũ Thần buông đũa, ánh mắt sắc bén chứa đầy lựa giận:”Muốn dùng đứa bé để củng cố địa vị ở Lục gia sao?” 
Đối diện với ánh mắt nhìn thấu cả tâm tư của Lục Vũ Thần, Doãn Mộ Tư cũng không thể giải thích cái gì, bởi vì cô thật sự muốn có con để gắn kết anh và cô, để giữ được vị trí Lục phu nhân, để tiểu tam không có cơ hội chen vào. 
Lục Vũ Thần không thấy cô trả lời liền đâm thêm một nhát vào tim cô:”Tôi nói cho cô biết, tôi chỉ có một đứa con là Lục Vũ Đình, tốt nhất đừng bao giờ lầm tưởng.” 
Tia hy vọng của Doãn Mộ Tư hoàn toàn vụt tắt:”Tôi hiểu rồi, cả đời cũng không mang thai con của anh.” 
Vì sao biết rõ bản chất của cuộc hôn nhân này, cô lại tự muốn rước nhục. 
Nhưng không hiểu vì sao, nghe Doãn Mộ Tư khẳng định một câu như vậy, cơn giận của Lục Vũ Thần không giảm mà còn tăng cực độ, liền nói tiếp như xát muối kẻ bị thương:”Cô nên nhớ cho kỹ lúc đầu đến tìm tôi đã nói cái gì, đừng ảo tưởng về bản thân.” 
Gương mặt Doãn Mộ Tư tái xanh, đôi môi vẫn nở nụ cười:”Tôi sẽ ghi nhớ, sẽ không ảo tưởng nữa.” 
Tiểu Vũ ngồi bên cạnh, nắm lấy tay Doãn Mộ Tư kéo kéo ra cửa, ánh mắt hung hăng nhìn Lục Vũ Thần… ý muốn nói bỏ mặc ba đi, đồ độc ác xấu xa, nhóc cũng muốn có em bé, còn là em bé 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-bang-chu-ac-ma/2909279/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.