Chương trước
Chương sau
Khi Bạch Giai Giai vào phòng khám, Cố phu nhân luôn nghĩ đến lời nói của Doãn Mộ Tư liền gọi cho Cố Triết.

Cố Triết ngồi trong phòng tổng tài Cố thị đang ôm đầu vì bị Hàn Thương Nguyên dùng quan hệ tấn công, các công ty đối tác hiện tại rất e dè, chuyện với Hàn Dĩnh phải nhanh chóng giải quyết dứt điểm.

"Mẹ, có chuyện gì?"

Giọng Cố phu nhân nhỏ xuống:"Con đang ở công ty à, mẹ đưa Giai Giai đi khám thai, vừa gặp phải Hàn Dĩnh cũng ở bệnh viện."

Cố Triết vội hỏi:"Cô ấy làm sao, sao lại ở bệnh viện?"

"Con hỏi ai?"

"Tất nhiên là Hàn Dĩnh rồi, cô ấy không khỏe sao?"

Cố phu nhân nhíu mày:"Không phải con nên muốn ly hôn Hàn Dĩnh sao, dù sao Giai Giai cũng mang thai rồi? Hay là con nghi ngờ đứa bé đó không phải của con?"

Cố Triết cũng giật mình nhận ra, người hắn nên quan tâm là Bạch Giai Giai, ở cùng một chỗ với Hàn Dĩnh, liệu Hàn Dĩnh có nổi điên mà làm gì Bạch Giai Giai hay không, cô ấy hiện còn đang mang thai con của hắn.

Đứa con mà hắn mong ngóng bao lâu nay.

Nhà họ Cố không thể không có con nối dõi, Hàn Dĩnh lại không thể mang thai, chuyện này không thể trách một mình hắn.


"Mẹ, lúc con và Giai Giai thân thiết là lần đầu của cô ấy, vả lại tính thời điểm cũng không sai. Mẹ ở đó canh Hàn Dĩnh, đừng để cô ấy đến gần Giai Giai."



Mẹ Cố Triết nghe vậy liền nói:"Nếu đã chắc chắn thì con cũng nên cho Giai Giai danh phận rõ ràng, ai biết Hàn Dĩnh sẽ làm trò gì gây nguy hiểm đến con cháu nhà họ Cố."

Cố Triết yếu ớt nói:"Con biết, nhưng chúng ta cũng không thể ép Hàn Dĩnh ly hôn được nếu cô ấy nhất quyết không muốn, mẹ cũng biết Hàn gia là gì?"

Cố phu nhân không nhịn được liền nói:"Mẹ đã nói với con rồi, nữ nhân nhà quan không nên dây vào, còn Hàn Dĩnh kia lại là nữ cường không nên cưới về, con lại nhất quyết không nghe."

"Mẹ, giờ nói những lời này còn ý nghĩa gì nữa."

Cố Triết hiện tại cũng đã hối hận vì kết hôn với nữ nhân nhà quan…

Cố phu nhân thở dài:"Vài hôm trước mẹ gọi cho cô ta quay về Cố gia nhận lỗi nhưng cô ta nói nhà họ Cố phải đến Hàn gia xin lỗi. Còn nói nếu muốn ly hôn, cô ta sẽ lấy luôn Cố thị."

Cố Triết giận đến run người:"Cô ta còn dám dòm ngó Cố thị?"

Cố phu nhân còn nói thêm:"Chưa biết hiện tại cô đã phát hiện Giai Giai mang thai lại còn phát điên làm đến chuyện điên rồ gì, Cố Triết, con phải làm gì đó giữ lấy Cố thị và con cháu nhà họ Cố chúng ta."

Cố Triết nghe xong cũng không biết phải nói cái gì.

Cố phu nhân không nhịn được mà nói:"Ta biết con không nỡ, nhưng con phải vì vợ tương lai và đứa trẻ của mình, Hàn Dĩnh điên cuồng độc ác như thế nào con cũng không phải không biết. Nếu cô ta không chết thì con của con chắc chắn không giữ được?".

Cố Triết trong lòng run rẩy, giết Hàn Dĩnh là điều hắn chưa bao giờ nghĩ đến, dù sao cũng là tình nghĩa vợ chồng mấy năm, hắn không thể nào xuống tay được.

"Con trai, vì tương lai của Cố thị và con của con, con phải quyết định sớm, việc ly hôn phải nhanh chóng thực hiện."

Lúc này, luật sư bên Hàn gia cũng gọi điện đến, bàn về thỏa thuận phân chia tài sản ly hôn.

Bệnh viện,

Bạch Giai Giai khám xong có kết quả, cái thai lần đó bị té ngã đã xém bị sẩy, lúc đó Cố Triết mới phát hiện Bạch Giai Giai mang thai, tính thời điểm sau một lần say đến nhầm lẫn cô ta và Hàn Dĩnh liền xác định đây là con của hắn.

Hiện tại thai đã ổn định, điều này khiến Cố phu nhân rất hài lòng, đứa cháu đầu tiên của Cố gia sau bao nhiêu năm mong ngóng.

Nhìn Bạch Giai Giai yếu ớt đáng thương, xinh đẹp không thua kém ai, gja thế không thật sự tốt lắm nhưng luôn biết lấy lòng bà ta, lại còn nhanh như vậy đã mang thai, đánh trúng điểm ngứa ngáy của nhà họ Cố.



Hàn Dĩnh ngồi ở ghế, một lát sau, Hàn Dĩnh đứng lên nói với Doãn Mộ Tư:"Mộ Mộ, tớ phải quay về Cố gia một chuyến, chuyện này tớ muốn nghe chính Cố Triết nói ra."

Doãn Mộ Tư biết chuyện này, hai người họ phải tự giải quyết một lần liền gật đầu:"Được, cậu đi đi, cẩn thận một chút."

Hàn Dĩnh rời đi, Doãn Mộ Tư nắm tay Tiểu Vũ tiến vào bên trong phòng thăm bệnh.

Từ Oánh bên trong nhìn thấy Doãn Mộ Tư và Tiểu Vũ đến liền chạy ra đón vào, nam nhân chân giường bênh cũng ngồi lên.

"Mộ Mộ, giới thiệu với cậu anh ấy là bạn trai mình, tên là Jack."

Doãn Mộ Tư liếc nhìn người đàn ông nằm trên giường, gương mặt đường nét sắc sảo, thân hình cao gầy, nhìn vừa quen vừa lạ.

"Jack, đây là bạn thân của em, cô ấy là Doạn Mộ Tư, còn đây là con trai của cô ấy, Tiểu Vũ.'

"Xin chào Doãn tiểu thư, rất vui khi gặp cô, Từ Oanh luôn nhắc về cô với tôi… đúng như lời cô ấy nói, danh xưng đệ nhất mỹ nhân không phải là hữu danh vô thực."

Doãn Mộ Tư chỉ cười:"Chào anh, anh quá khen rồi. Nghe Oánh Oánh nói anh ở nước M từ bé, có thể nói giọng trong nước tốt như vậy thật đáng ngưỡng mộ, ở trong nước anh còn người thân nào không?"

"Gia đình tôi định cư ở nước M, trong nhà vẫn giao tiếp bằng giọng trong nước, ở nơi này chỉ còn vài dòng họ xa, không hay qua lại. Lần này về nước là vì Oánh Oánh, nghe nói cô Doãn đã kết hôn rồi, lúc nào có thời gian hẹn anh nhà bữa cơm tạ lỗi ngày hôm qua."

Doãn Mộ Tư liền hỏi:'Đêm qua nghe Từ Oánh nói anh bị tai nạn, là bị thương ra sao?"

Từ Oanh liền nói:"Không nặng lắm, bị thương ở chân một chút."

Bị thương ở chân?

Cô có cảm giác quen quen.

Dáng vóc này, mái tóc này cũng thật là quen.

Nhưng cô và người đàn ông này không quen không biết, hắn ta lại ở nước M vừa về nước, không có lý gì muốn giết cô.



Vả lại đây là bạn trai của Từ Oánh, chắc chắn thân thế cũng rất rõ ràng.

Nói chuyện một lúc, Doãn Mộ Tư nhìn đồng hồ cũng gần đến giờ cơm trưa, liền tạm biệt quay về Doãn gia chuẩn bị cơm trưa cho Lục Vũ Thần.

Tới giờ nghĩ trưa cũng đã kịp đến Lục thị đưa cơm.

Thư ký nhìn thấy Doãn Mộ Tư liền nhìn nhau, cho đến khi cô chuẩn bị mở của phòng mới nghe tiếng gọi.

"Phu nhân, Lục tổng không có ở bên trong."

Doãn Mộ Tư xoay lưng, nhìn cô gái lấm lép trước mặt hỏi:"Anh ấy đi đâu?"

"Phu nhân, tôi không rõ, hôm nay Lục tổng không đến công ty, hủy hết công việc hôm nay."

"Được rồi, tôi có hẹn với anh ấy, tôi vào trong đợi người. Cho tôi một cafe nóng."

Doãn Mộ Tư bước vào phòng làm việc của Lục Vũ Thần, nhìn cơm nước chuẩn bị xong lại không có người, đã hẹn là hôm nay sẽ đến, có việc bận cũng không nhắn một câu.

Việc gì khiến hắn quên mất cuộc hẹn với cô.

Lúc này, Sandy lại gửi cho cô một tin nhắn, Lục Vũ Thần mặc trang phục buổi sáng nay ra khỏi nhà, đang từ căn hộ của Lâm Y Đình bước ra ngoài. Trên hình còn ghi rõ ngày tháng, địa điểm, còn có Lâm Y Đình đang ôm chầm lấy Lục Vũ Thần từ phía sau.

Theo đó là một tin nhắn:"A Tư, mẹ của Tiểu Vũ nhà em chính là Lâm Y Đình."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.