Việc của Lục Thanh Hy khép lại, cánh cửa phòng bao mở ra, người đàn ông gương mặt già nua bước vào bên trong, phía sau còn đi theo mấy người đàn ông trung niên.
"Lão gia, sao ông lại đến đây." - Lục lão thái thái kinh ngạc.
"Tôi đến để giải quyết câu chuyện mấy chục năm qua không giải quyết triệt để, để lại mầm mống nhơ nhước của Lục gia." - Lục lão gia chống gậy, bước đến ngồi xuống ghế.
Doãn Mộ Tư nhìn người đàn ông đứng phía sau Lục lão gia, là cha của Lục Vũ Thần.
Ông ta đưa mắt nhìn Bạch Mai, ánh mắt không lộ ra bất cứ biểu cảm gì, nhưng trong mắt chỉ có người phụ nữ này lọt vào.
Lục lão gia đập bàn giận dữ:"Ai không phải người nhà họ Lục, xin mời ra khỏi cửa."
Sự giận dữ của Lục lão gia khí thế bức người, Lâm Y Đình nhìn Lục Vũ Thần một cái rồi lẳng lặng bước ra ngoài.
Lục lão gia nhìn một lượt quét qua liền dừng lại ở Lâm Yến:"Vị tiểu thư này, không nghe thấy lời tôi nói."
Lục Thanh Hy nắm tay Lâm Yến rung sợ bênh vực:"Ông nội, bọn con sắp kết hôn, Tiểu Yến trước sau gì cũng là người của Lục gia."
Lục lão thái thái liền nhìn Lâm Yến ra hiệu cho cô ta rời đi.
Lâm Yến ấm ức không kém, cớ gì cô ta sắp sinh cháu cho nhà họ Lục lại bị đuổi ra, còn Doãn Mộ Tư chỉ là đưa thân tới cửa cả đám cưới cũng chưa có, lại không bị đuổi ra.
Lục Thanh Hy thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-bang-chu-ac-ma/2908464/chuong-105.html