Doãn Mộ Tư sững người, rất nhanh phản ứng xoay mặt đi:"Tư Hàn, anh đừng như vậy."
Tống Tư Hàn ngẩn người, dựa trán lên tóc cô, hít thở mùi hương trên người cô, tâm trạng dần trở nên bình tĩnh chỉ là quyến luyến khó quên.
Phút chốc, Tống Tư Hàn buông cô ra:"Xin lỗi, vừa rồi anh không kiềm chế được."
Doãn Mộ Tư không đáp, lùi về sau mấy bước giữ khoảng cách với anh.
Hành động xa cách của cô khiến trái tim Tống Tư Hàn từng cơn đau nhói, đau đớn còn hơn khi cô mắng anh, đánh anh.
Tống Tư Hàn thẳng lưng, từng bước đi về phía Doãn Danh, phất tay một cái, thanh sắt cắm vào tay Doãn Danh được rút ra.
Máu bắn ra tung tóe lên gương mặt Doãn Danh, cơn đau khiến hắn suýt ngất đi, tiếng thét thảm thiết lại vang lên.
"Doãn Danh, ông nghĩ thế lực ông dựa vào rất vững chắc sao. Ông xem ông hét lớn như vậy mà những kẻ bên ngoài không có chút động tĩnh."
Doãn Danh rên la:"Chính mày đã mai phục người của tao, Tống Tư Hàn, mày làm như vậy cũng không thể có được Doãn Mộ Tư, mày cuối cùng cũng là kẻ thất bại."
Tống Tư Hàn cho người của mình vào bên trong nhếch môi:"Chỉ cần Mộ Mộ an toàn, cô ấy có tha thứ hay không tôi đều chấp nhận trả bằng mọi giá."
"Giúp hắn ra ngoài."
Cận vệ gật đầu, đi đến đỡ Doãn Danh ra ngoài.
Doãn Danh sợ hãi nói:"Mày muốn gì?"
Tống Tư Hàn cười lạnh:"Doãn Danh cướp súng vượt ngục, bắt cóc giết người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-bang-chu-ac-ma/2908436/chuong-121.html