Buổi sáng, trước phòng bệnh của Tống Tư Hàn tất cả các chuyên gia giỏi nhất Nam Sơn tập hợp, phía sau còn có Lục Hân Nghi.
Lục Hân Nghi nói với Doãn Mộ Tư đây là ý của Lục Vũ Thần.
Doãn Mộ Tư cũng không hiểu sao hắn ta lại làm như vậy, nhưng trong lòng cũng có chút cảm kích hắn, dù sao ở Nam Sơn này người có thể triệu tập toàn bộ chuyên gia trong thời gian sớm như vậy chỉ có một mình hắn.
Bên ngoài, các chuyên gia đang ngồi nói chuyện và thảo luận với bác sĩ chính của Tống Tư Hàn.
Doãn Mộ Tư đi vào bên trong phòng bệnh, trên mặt Tống Tư Hàn trắng bệch, mũi và miệng che đi mặt nạ dưỡng khí.
Lúc này, thuốc mê hết tác dụng Tống Tư Hàn liền tỉnh lại, cơn đau truyền đến khiến gương mặt đẹp đẽ vốn có nhăng nhúm lại.
Doãn Mô Tư bước đến, mỉm cười với hắn.
"Tư Hàn, anh tỉnh rồi."
Tống Tư Hàn mở mắt nhìn thấy cô, anh ngây người ngắm nhìn cô, thời gian như trôi về trong quá khứ, khi anh ngủ dậy sẽ nhìn thấy gương mặt xinh đẹp tươi tắn của cô.
Vì đã hứa hôn nên Doãn Sâm rất chiếu cố anh, thậm chí tại nhà họ Doãn luôn có một phòng ngủ riêng cho anh, để những ngày quá muộn anh sẽ ngủ lại ở Doãn gia.
Những đêm Doãn Mộ Tư luôn chui vào phòng anh, nhào vào lòng anh lúc nữa đêm, chỉ là lúc đó anh lại không đụng vào cô.
"Tư Hàn."
Nghe giọng Doãn Mộ Tư gọi, Tống Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-bang-chu-ac-ma/2908432/chuong-123.html