Từ Oánh ngủ đến gần sáng, khi tỉnh lại phát hiện đang nằm trong một căn phòng xa lạ, hương thơm thoang thoảng dễ chịu.
Ký ức tối qua ùa về, Từ Oánh ngồi bật dậy, nhìn sang hai bên, không thấy Tầng Hải Châu nằm bên cạnh, mở chăn lên thấy quần áo vẫn còn nguyên vẹn liền thở phào nhẹ nhõm.
Tuy cô đã từng ngủ với Cố Hải Ninh nhưng cô không muốn Tầng Hải Châu nghĩ cô là loại phụ nữ tùy tiện.
Cô nhìn thấy Tầng Hải Châu đang nằm co ro trên ghế sopha, thân hình cao lớn cuộn lại, trên người thậm chí còn không có chăn bông đắp lên.
Không khí mùa đông khá lạnh, Từ Oánh ôm chăn mỏng cẩn thận đắp lên người Tầng Hải Châu, nhìn gương mặt đang ngủ của anh, âm thầm đánh giá lông mày rậm và đôi mắt hồ ly của hắn.
Mọi chuyện đêm qua thật giống như một giấc mộng, Từ Oánh không thể xác định được Tầng Hải Châu có thật sự đuổi theo ôm cô không, hay chỉ là do cô say rượu bị ảo giác.
Nghĩ nghĩ một lúc, ánh mắt của cô lại dán lên bờ môi của hắn, phát hiện khóe môi rất đẹp và mềm mại, làn da của hắn trắng mịn rất sạch sẽ, rất ít có nam nhân nào có được làn da đẹp như vậy.
"Em nhìn đủ chưa?"
"A!"
Từ Oánh bị bắt gặp đang ngắm nhìn hắn, gương mặt cô ngượng ngùng.
Tầng Hải Châu không khỏi bật cười:"Bé ngốc, đàn ông buổi sáng thức dậy không thể chịu nổi ánh mắt của em."
Từ Oánh chối quanh co, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-bang-chu-ac-ma/2908326/chuong-183.html