Khi Doãn Mộ Tư tỉnh lại, cô nhìn thấy trần nhà trắng xóa và mùi thuốc khử trùng.
Bụng lên một cơn đau quặn, nghĩ đến cảnh tượng bị ngã vào cạnh bàn, cô sợ hãi đưa tay xoa lên bụng, cô cảm giác cái bụng phẳng lỳ, để tay rất lâu cũng không có phản ứng.
Doãn Mộ Tư hoảng sợ bấm chuông thông báo, chuông vừa vang lên, cánh cửa liền bị đẩy ra.
Gương mặt tái nhợt của Lục Vũ Thần xuất hiện
Đội mắt sâu thẳm của anh phủ đầy tơ máu đỏ ngầu, loạng choạng bước vào nói:”Mộ Mộ.”
Doãn Mộ Tư lo lắng:”Vũ Thần, con của em?”
Lục Vũ Thần nuốt nước bọt, đang định mở miệng nói thì từ phía sau truyền đến giọng của Từ Oánh than khóc:”Mộ Mộ, cuối cùng cậu cũng tỉnh rồi, cậu không biết tớ sợ như thế nào đâu, cậu còn chảy máu nữa.”
Thân thể Doãn Mộ Tư lạnh buốt, cô trực tiếp từ trên giường ngồi dậy, bụng đau quặn từng cơn:”Con của tôi… con của tôi không còn sao?”
Hàn Dĩnh từ bên ngoài chạy vào, nhìn Doãn Mộ Tư đã tình lại liền nhẹ nhõm, sau đó lôi kéo Từ Oánh ra ngoài.
Cánh cửa cũng được đóng lại.
Doãn Mộ Tư hai mắt thất thần:”Anh nói cho em biết, rốt cuộc là như thế nào, con của em còn ở đó hay không?”
Lục Vũ Thần nắm lấy tay cô, run rẩy nói:”Vẫn còn.”
Doãn Mộ Tư giất mình, kịp phản ứng lại, đánh vào người Lục Vũ Thần:”Vẫn còn! Vậy anh đang tạo ra dáng vẻ gì vậy, cứ như con của chúng ta đã không còn.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-bang-chu-ac-ma/2908314/chuong-190.html