Uyển Đình lập tức nhấc bổng em lên, đôi bàn tay kia đỡ lấy đùi em, bế cơ thể kia một cách nhẹ nhàng rồi đặt em xuống chiếc giường cực lớn kia. Lúc này em trông thật đẹp làm sao, đôi chân thon dài kia co lại muốn che đậy cho cô bé phía dưới, mái tóc dài tung bay tứ phương nhưng trông lại đẹp đến kì lạ.
Uyển Đình tiến đến bên em, dùng một chân tách đôi chân kia ra. Đôi tay lướt theo đường cong của cơ thể hoàn hảo kia dừng lại ở phần núi đồi trập trùng kia. Chúng lên xuống theo mỗi nhịp thở có chút gấp gáp của em. Hai hạt châu sa hồng hào kia đã dựng đứng lên trông lại càng dễ thương.
Phải làm sao bây giờ? Chiếc áo hoodie rộng rãi kia giờ được vén lên qua trên ngực của em lại càng khiến em vô cùng gợϊ ȶìиɦ, khiến Uyển Đình chỉ muốn ăn tươi nuốt sống lấy em. Không thể nhịn được nữa rồi, Đình cúi xuống dùng lưỡi liếm hạt châu sa kia, ánh mắt vẫn nhìn lấy gương mặt yêu nghiệt kia mà tận hưởng biểu cảm của em.
Đôi mắt nhắm lại, gương mặt ửng hồng hơn, đôi môi bị cắn bởi những chiếc răng trắng trong để kìm lại thứ tiếng em rất ngại ngùng mà phát ra, phản ứng này khiến chị hài lòng vô cùng. Cái sự ôn nhu, nhẹ nhàng mà cũng có chút mạnh bạo khiến em như muốn nổ tung vậy.
Giờ hai hạt châu sa kia đã đỏ ửng hết cả lên rồi, xung quanh còn có cả vài dấu hôn nữa. Đây có phải là đánh dấu chủ quyền quá mức muốn đánh dấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ai-em-moi-hanh-phuc/967544/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.