Sánh hôm sau em lập tức chạy đến nhà của Quân Dao, thấy người mình yêu đang tưới cây chả hề biết mình đến em liền hù chị một cái. Từ xa chạy đến ôm lấy từ sau lưng, người kia giật mình quay ra chất vấn
"Sao em lại đến đây mà chả có động tĩnh hay thông báo chị cái gì vậy?"
"Em đến thăm người yêu em mà phải thông báo sao?" - Tĩnh Anh vẫn ôm chặt lấy Quân Dao
Người kia quay mặt đi vào trong nhà, gỡ đôi tay của em ra. Thấy người kia có vẻ khó chịu, em chỉ nghĩ đơn giản hôm nay "bà dì" của chị đến nên cáu gắt nên em cũng lẽo đẽo đi vào trong theo. Đi theo vào đến phòng bếp, trên bàn ăn có một lọ hoa trông rất đẹp mà cũng rất quen.
"Hôm nay mua hoa nữa hả, em tưởng chị không thích hoa?"
Nghe em hỏi người kia như đụng phải tim đen hơi ấp úng
"Hoa đó...là do...bạn chị tặng..."
"Đẹp thật đấy mà sao em cứ thấy nó quen quen"
"Chắc trùng hợp thôi"
"À hôm qua chị..."
Đang định hỏi thì có tiếng bấm chuông, người kia ra mở cửa
"Anh đến rồi đây Quân Dao"
Người đàn ông bước vào nhà rất tự nhiên như thế anh ta đã đến đây rất nhiều lần, em từ phòng bếp đi ra.
"Chị ơi đây là..."
"Đây là Jay, đối tác làm ăn của chị trong dự án lần này"
"Chào em, anh là Jay" - Jay đưa tay tỏ ý muốn bắt tay
"Em là Tĩnh Anh, là người..."
"Là bạn em" - Quân Dao ngắt lời Tĩnh Anh
Em chỉ nghĩ đơn giản chỉ là chị chưa muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ai-em-moi-hanh-phuc/237542/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.