Chương trước
Chương sau
Người dịch: Bạch Nhật Mộng

” Hôi Thiến Quyết phải được cất giữ cẩn thận mới được, dù sao đây cũng là bí kíp võ công bị nhiều người dòm ngó. ” Túy Nguyệt bỏ vào trong tay áo.

” Thế nhưng cái người kế thừa của Thành gia kia, nên bắt đầu kiếm từ đâu đây? Dùng thế lực của hoàng cung chăng? ” Lãnh truy hỏi.

” — Không cần — ta nghĩ nếu ta nhớ không lầm thì người đó là người quen của chúng ta. ” Túy Nguyệt mỉm cười.

Người quen??

” Không cần nghĩ nữa, vừa đúng lúc Túy Diệu phái người đó đi lo công chuyện — mà nơi hắn đến chính là mục tiêu tiếp theo của chúng ta, Thủy Liêm giáo! ”

Hi vọng ta đừng có đoán sai —

– – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – –

Lãnh cùng Túy Nguyệt cuối cùng cũng ở Thập Tự kiếm phái dạo đủ rồi, bọn họ tính cáo biệt Thập Tự kiếm phái, hướng về mục tiêu tiếp theo là Thủy Liêm giáo xuất phát.

” Bốn vị phải đi rồi à? Có cần ta tiễn một đoạn không? ” Phọ giáo chủ của Thập Tự kiếm phái vô cùng lễ độ nói.

” Miễn đi! Dù sao sớm muộn gì cũng phải cáo biệt thôi! ” Túy Nguyệt thong thả nói.

” Vậy tại hạ không tiễn, thỉnh bốn vị lên đường cẩn thận. ” Phó giáo chủ của Thập Tự kiếm phái lễ phép nói xong liền quay vào trong xử lý sự vụ.

” Thủy Liêm giáo xa lắm sao? ” Lãnh hỏi Túy Nguyệt.

” Không xa lắm, ở gần Thần Quan, có lẽ phải cưỡi ngựa. ” Sau khi suy nghĩ Túy Nguyệt nói.

” Đúng rồi! Hình như trước giờ chúng ta đều đi bộ, sao lại không cưỡi ngựa chứ? ” Lãnh nghi hoặc.

” — Không nhớ nữa — ” Túy Nguyệt có chút xấu hổ.

” Vậy chúng ta đến trấn kế tiếp mua ngựa vậy. ” Túy Thần nói.

– – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – –

Đến Tỉ Lạc trấn rồi (tự biên),Túy Thần đi mua ba con ngựa.

” Tại sao chỉ có ba con ngựa? ” Lãnh hỏi.

” — Lãnh ngươi biết cưỡi ngựa không? ” Túy Thần mỉm cười.

” — Hình như chưa từng thử qua. ” Nói gì thì trước giờ ta đều dùng khinh công bay bay —

” Vậy là đúng rồi, ta chở ngươi là được rồi. ” Túy Thần mỉm cười.

Sao ta cứ cảm thấy nụ cười của Túy Thần có chút quái quái — Lạnh rùng mình ớn lạnh.

” Vậy Chỉ Kỳ bết không? ” Lãnh hỏi.

” Biết, thân làm trợ lý của người tiếp quản tập đoàn Vũ thị, chút chuyện cỏn con này sao lại không biết chứ. ” Chỉ Kỳ mỉm cười.

Dù sao thì ta cũng là người vô dụng nhất —

” Lên ngựa đi! ” Túy Thần ngồi trên ngựa đưa tay cho Lãnh.

” Được rồi — ”

Kéo tay Lãnh, Túy Thần dùng lực kéo một cái thôi đã kéo Lãnh lên ngựa rồi.

”! ” Đợi đến khi Lãnh hồi thần lại, bản thân đã bị Túy Thần ôm vào lòng, được đi đưa đi rồi.

” Túy Thần — ” Lãnh muốn kháng nghị, vừa ngẩng đầu đã bị Túy Thần hôn lấy.

” Ngồi ngoan nào, được không? ”

” — Biết rồi — ”

Kiếp này đã định sẵn là bị Túy Thần ăn rồi —
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.