Chương trước
Chương sau
Người dịch: Yuki ( Bạch Nhật Mộng)

” Đã năm ngày trôi qua rồi — ” Mặt Túy Nguyệt lộ vẻ ưu tư.

” Đúng vậy, thế nhưng Lãnh y — vẫn còn chưa tỉnh lại. ”

Tại sao lại như vậy chứ —

” Cứ tiếp tục như vậy, ta nghĩ Lam quốc sắp bị Túy Thần hủy đi cái bàn thứ tư rồi — ” Nhìn Túy Thần lại đập phá bàn, Túy Nguyệt bất đắc dĩ nói.

” Có lẽ hắn sắp có danh hiệu ‘kẻ hủy diệt bàn’ rồi — ” Chỉ Kỳ đáp lại.

Rốt cuộc đến khi nào Lãnh mới tỉnh lại đây — dù sao chúng ta cũng đã thử hết đủ mọi cách rồi — căn bản không hiểu tại sao lại như vậy —

” Ngươi nói! Tại sao Lãnh còn chưa có tỉnh?! Tại sao?! ” Túy Thần chuốc giận lên người ngự y.

” Hồi — hồi hồi hồi thái thượng hoàng, lão lão lão thần thật sự không biết! Cái đó —  vô thượng hoàng vốn không có bất kì triệu chứng nào hết — ” Vị ngự y đáng thương.

” Vậy tại sao còn chưa tỉnh? Mau làm y tỉnh lại, có nghe chưa?! Nếu không — ” ” Túy Thần ngươi làm ổn đủ chưa. ” Túy Nguyệt ngăn Túy Thần làm loạn.

” Tại sao cha tỉnh lại đã năm ngày rồi mà Lãnh còn chưa có tỉnh? Có phải đã xảy ra chuyện rồi không — Lãnh — ”

” Việc bây giờ ngươi có thể làm là đợi, Lãnh y chỉ là hôn mê thôi — hô hấp, nhịp tim vẫn còn mà. ” Chỉ Kỳ khuyên hắn.

” Ta đã đợi rất lâu rồi — càng đợi thì càng sợ — sợ y cứ như vậy hôn mê bất tỉnh — ” Túy Thần thì thầm.

” Túy Thần, ngươi nên tin tưởng ở Lãnh, Lãnh tuyệt đối sẽ không nỡ bỏ lại ngươi đâu. ”

Túy Nguyệt dùng cách của phụ thân an ủi hài tử mà vỗ vỗ vai Túy Thần.

” Ta biết — cha — cảm tạ ngươi. ” Túy Thần mỉm cười.

– – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – –

” Túy Thần ngươi đã hai ngày không chợp mắt rồi, đi nghỉ ngơi một lát đi. ” Túy Nguyệt đau lòng nói.

” Không cần — ta phải đợi Lãnh tỉnh lại — ta hi vọng người đầu tiên y nhìn thấy sẽ là ta — ” Túy Thần kiên trì nói.

” — Đến khi Lãnh y tỉnh lại thì ngươi đã gục ngã mất rồi, như vậy thì chẳng phải càng nguy hơn sao? ” Túy Nguyệt khuyên răn.

” Sẽ không đâu! Ta — ách — ” Chưa kịp phản bác lại thìTúy Thần đã hôn mê rồi.

” Chỉ Kỳ — ” Túy Nguyệt nhìn về phía tên đầu sỏ.

” Không trực tiếp đánh hắn bất tỉnh, hắn sẽ tiếp tục ở đó tranh cãi với ngươi. ” Chỉ Kỳ nói.

” Ai — ” Túy Nguyệt than thở.

” Ta đưa hắn về phòng trước, ta không biết lực tay của ta đối với những người biết võ công có bao nhiêu sức sát thương đâu. ” Chỉ Kỳ cõng Túy Thần.

” Vậy để ta chăm sóc Lãnh. ” Túy Nguyệt đáp lại.

” Ân. ”

Đợi sau khi Chỉ Kỳ và Túy Thần và Chỉ Kỳ rời khỏi, Túy Nguyệt đến ngồi bên cạnh giường của Lãnh.

” Tại sao lại có thể như vậy — Lãnh — ” Túy Nguyệt thì thầm.

” — Ngô — ” Lãnh?!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.