Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53
Chương sau
Người dịch: Yuki ( Bạch Nhật Mộng) ” Túy Thần — ngươi đừng có gấp a! Mấy chuyện này — mấy chuyện này phải từ từ mới được, chúng ta không thể từ lũy thứ nhất mà chạy về cầu môn a! Lãnh đã khẩn trương đến nổi ngay cả từ ngữ hiện đại cũng lấy ra nói rồi. ” Mệt? Cha yên tâm — giao cho Túy Thần — ” Trên cơ bản, Túy Thần đã bị xuân dược làm cho choáng váng, không nghe rõ được lời Lãnh nói. ” Cha cũng thích Túy Thần mà, phải không? Sau khi cha mất trí nhớ — liền rất ỷ lại vào Túy Thần — cha — tiếp nhận Túy Thần được không? ” Tiếp nhận ngươi? Đùa gì vậy! Ta còn không rõ ta rốt cuộc là còn sót lại tình cảm đối với Chỉ Kỳ hay là thật sự thích ngươi da! Thế nhưng hiện tại Túy Thần có chuyện gì vậy? Ta nhớ hắn đâu phải là người manh động như vậy đâu a! ” Cha — ta bị — bỏ thuốc — cha — cứu ta — có được không? ” Túy Thần dùng ánh mắt van nài nhìn Lãnh. ” Bị bỏ thuốc?! ” Trời ạ! ” Quân y nói — thứ dược đó gọi là Luyến, là một loại xuân dược kịch liệt — hơn nữa — thuốc giải duy nhất — chỉ có cùng với người mình yêu giao hợp — ” Luyến?! Đó không phải là bí dược của Bạch Nhật quốc sao? Lẽ nào người bỏ thuốc chính là Bạch Nhược Tuyết?! Lẽ nào hắn — cho rằng Túy Thần sẽ không trùng hợp đến nỗi gặp được ta — Có lẽ là ý trời! ” Túy Thần, ngươi yêu ta không? ” Lãnh nhẹ giọng hỏi. ” Yêu — yêu nhất đó — ” Túy Thần vuốt mặt Lãnh, thổ lời những lời tình ái. ” Thật hy vọng, phần tình yêu này, thật sự là dành cho ta — ” Tiếng của Lãnh rất nhỏ, nhỏ đến nỗi Túy Thần không nghe thấy được chút gì hết. ” Ta sẽ không để ngươi có việc gì đâu. ” Lãnh nói một cách kiên định, hôn lên môi Túy Thần. Có lẽ, bản thân đối với Túy Thần ngay từ đầu là di tình*. Thế nhưng, quãng thời gian cùng nhau chung sống đó là thật, cảm tình, cũng là chân thật — Trong lúc bất tri bất giác, hắn, đã thay thế được Chỉ Kỳ rồi — Trong lúc bản thân bất tri bất giác — ” Ngô ~ Túy Thần — ” Dưới sự cho phép của Lãnh, Túy Thần cởi xiêm y của Lãnh ra, ở trên làn da trắng như sứ của Lãnh in lên vài vết đỏ. ” Ân ~ cảm giác — ân ngô — rất lạ — ” Lãnh trước giờ chưa từng làm qua chuyện phong tình, bởi vậy, y mang lần đầu tiên của mình giao phó cho túy thần. ( Tuy rằng thân thể của Túy Nguyệt đã không phải là lần đầu tiên rồi —) ” Cha thả lỏng đi, cứ giao hết cho ta là được rồi. ” Cho dù là chịu tác dụng của xuân dược, Túy Thần vẫn không muốn tổn hại đến người mình yêu. Lúc trước, bản thân đã làm y tổn thương quá sâu sắc — rất khó khăn, y bây giờ mới chịu chấp nhận bản thân — ” Ân ~ ha a ~ ân ân ~ ” ” Cha — ta yêu ngươi, vĩnh viễn. ” Trong lúc nói ra câu này, Túy Thần tiến vào trong Lãnh, chiếm lấy môi của Lãnh. Câu nói này là câu nói mà khi xưa ta hy vọng được nghe Chỉ Kỳ nói nhất — Tuy rằng là nói cho Túy Nguyệt nghe, thế nhưng ta vẫn rất là vui — … … … … … Giải nghĩa: Di tình: tình chuyển đổi, tức là lúc đầu yêu Chỉ Kỳ, sau đó vì Túy Thần giống Chỉ Kỳ mà yêu túy Thần, tự lừa gạt mình xem Túy Thần là Chỉ Kỳ. Hồ bạn vân vũ: cuộc mây mưa bên hồ:kaka:
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53
Chương sau