Người dịch: Yuki ( Bạch Nhật Mộng)
Nếu như lúc nãy ta có nói những lời đại loại như chờ mong gì gì đó thì xin lỗi, cứ xem như ta chưa từng nói đi.
Cái sợi rong biển này là chuyện gì đây a ~~!!
” Diệu Diệu ngươi muốn giỡn với ta phải không? Vì sao mà Trấn Hồn – một trong thập đại bí bảo – lại là một sợi rong biển? ”
Tất cả mọi người đều bị ngoại hiệu của nó gạt rồi!
” Đây là nhuyễn kiếm nha! Phải tập trung nội lực vào nó mới được. ” Như Diệu có chút dở khóc dở cười.
” Ách ác! Sợi rong biển này chính là nhuyễn kiếm trong truyền thuyết!! ”
Ta đột nhiên nhớ lại, các đại hiệp trong tiểu thuyết hình như đều đem nhuyễn kiếm cột ở eo để làm thắt lưng.
” Có thể cột ở eo không? “Ta hỏi như diệu.
” Nếu như người không sợ bị hút máu thì cứ việc. ” Diệu Diệu dùng khuôn mặt tươi cười thập phần ôn nhu để nói ra những lời này.
” Bị hút máu?! ” Giỡn hoài! Ta không muốn làm cái xác khô đâu nha!
Bởi vì lời nói của Diệu Diệu, ta vội vàng buông Trấn Hồn ra.
” Thuộc hạ nói giỡn với người thôi, Trấn Hồn này biết nhận chủ nhân, người là chủ nhân của Trấn Hồn, Trấn Hồn sẽ không hút máu của người đâu. ”
Trấn Hồn và Ức Phách trong giang hồ thập đại bí bảo là hoạt kiếm, có thể nhận chủ nhân, những kẻ không phải chủ nhân đụng vào chúng sẽ bị chúng hút hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen/2429333/quyen-2-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.