Người dịch: Yuki ( Bạch Nhật Mộng)
Đợi đã!!
” Diệu Diệu ngươi kí nhiên hiểu rõ đến thế, vậy tại sao lúc nãy không nói cho ta biết! ” Lãnh mang theo ngữ khí chất vấn hỏi.
” Haha! Tên Lạc Liên Hoa đó đích thực là nhân tài có thể thu phục. Từ trước đến giờ, Liễm Nguyệt cung được biết đến là mỹ nhân như vân, võ nghệ cao cường, Lạc Liên Hoa cũng có thể coi là trang tuấn mỹ nổi danh trên giang hồ, võ nghệ cũng cao cường. Nếu Kì Nguyệt công tử đã nói tự tin đến vậy, và người cũng không nhớ được Lạc Liên Hoa, vậy thì tại sao lại không thu phục hắn chứ. ”
Diệu Diệu nói hình như cũng có lí —
– – – – – – Từ sau khi xuất cung, ta với Diệu Diệu liền trú ở Liễm Nguyệt cung, và ba ngày sau lần gặp gỡ với Kì Nguyệt, Kì Nguyệt trở về rồi.
” Nguyệt ca ca, ta đưa Liên Hoa đến rồi đây ~ ” Liên Hoa? Gọi nghe thân mật vậy.
Lạc Liên Hoa đó đích thật xứng với hai chữ tuấn mỹ, có thể so sánh với Diệu Diệu! Bất quá — khuôn mặt này có thể nói là giống hệt phụ thân ta thời niên thiếu a! Đúng là quá trùng hợp rồi! Phụ thân của Vũ Lãnh ta đây lại là người mà Hoàng Phủ Túy Nguyệt muốn thiên đao vạn quả* — cũng may phụ thân già rồi, nếu không thì —
” Nghe nói Nguyệt cung chủ mất trí nhớ rồi, cho nên mới cho phép Kì Nguyệt thu ta nhập cung, haha! Kì Nguyệt đúng là thừa nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen/2429324/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.