Sư phụ đi vắng, tôi rất chăm chỉ tu luyện tiên thuật. Rất nhanh tôi đã có thể sử dụng thành thạo Thượng Quang Trọng Hỏa, cũng nhờ hai mảnh tinh thạch và do tư chất của tôi vốn nghiêng về hỏa thuật. Nhưng để duy trì nó lâu hơn thì e là tôi cần thêm nhiều thời gian.
Sở dĩ sau khi đấu với Hắc Hùng Tinh tôi đã ngất đi vì hỏa lực Thượng Quang Trọng Hỏa quá mạnh lại tiêu tốn tu vi, chứ vết thương thì căn bản chẳng phải vấn đề.
Thượng Quang Trọng Hỏa tới cả Nhị sư huynh cũng chẳng dám thi triển. Tôi tự tin như vậy vì tôi từng thấy Mộ Thương sử dụng rất nhiều, kiếp trước tôi từng lén thử nhưng chưa có dịp sử dụng.
Nó khắc lệ khí rất mạnh, chỉ cần một nhúm lửa Thượng Quang Trọng Hỏa cũng đủ tinh lọc lệ khí cả một trượng quanh nó.
Tôi ngồi trong phòng hít một hơi sâu cảm nhận linh khí đất trời, hưởng thụ không khí trong lành ở Thủy Kính Các. Chỉ chút nữa thôi tôi cũng lên cao cấp rồi. Tôi càng mạnh thì hai phách của Phượng Ca càng khó mà đánh thức.
Đang tịnh tâm thì tôi chợt nghe tiếng gõ cửa vang lên, giọng Thiên Huy vọng vào khàn đặc:
"Tiểu Tiệp, có đó không?"
Tôi thu lại khí tức thở một hơi dài, chậm rãi đáp:
"Sao thế?"
"Đám cún ở gốc đại thụ đều chết hết rồi."
Tôi sững người, mới hôm qua tôi còn đi thăm chúng...vậy mà. Tôi bật dậy khỏi giường cùng Thiền Huy ra xem đám chó con.
Tới nơi cả hai con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-vuong-phi-tai-sinh-mot-doi-va-mai-mai/2918073/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.