Trốn đông trốn tây đã nửa năm, Tiêu Di cuối cùng cũng tìm được nơi ít có người lui tới. Y hơn nửa tháng một mạch hướng phía đông, cũng không có gặp phải đệ tử Trầm Nguyệt Tông, có lẽ bọn họ lần này không cách nào tìm được y.
Tiêu Di nghĩ đến những việc tệ hại của Tần Nguyệt Miên, nhịn không được lại một phen nghiến răng nghiến lợi, nửa năm qua lần đầu tiên nghàn lần ở trong lòng đem Tần Nguyệt Miên mắng chửi đến cẩu huyết lâm đầu (máu chó dội lên đầu??).
Y một bên nói lẩm bẩm, một bên chậm rãi di chuyển cước bộ, hướng một căn nhà tranh bên hồ đi tới.
Vùng này trống trải hẻo lánh, xa xa nhìn lại, ngoại trừ hình ảnh mờ nhạt của vài ngọn núi xanh chung quanh, cũng chỉ có một căn nhà tranh này ở cạnh con sông trơ trọi, có lẽ là chỗ ở của người đánh cá hoặc là người chèo thuyền sang sông.
Tiêu Di quyết định chủ kiến, tối nay trước tiên ở tạm chỗ của người đánh cá tá túc một đêm, ngày mai thì bắt đầu chính tại đây xây một căn nhà bên hồ mà ở vậy, ở trước một hay hai năm, khổ luyện võ công, chờ tránh khỏi tai tiếng, lại xuất hiện trên giang hồ.
Đương nhiên, chuyện thứ nhất sau khi xuất hiện lại trên giang hồ, chính là tìm được tiên sơn TrầmNguyệt sơn thần bí khó lường trong truyền thuyết kia, đánh vào Trầm Nguyệt tông (phái),đem tên ẻo lả đáng chết một vạn lần kia bắt ra, trói gô, dạo phố thị chúng, khiến hắn ngay trước mặt mình mà tự dập đầu nhận tội.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-vu-nguyet-sac/202405/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.