Khi Tiêu Di tỉnh lại, sắc trời đã tối. Y mở mắt ra, thoáng cử động thân thể một chút, sự đau đớn ở ngực lập tức làm y co rúm lại.
Một thân ảnh đang ngồi bên giường liền bổ nhào tới: “Lục ca, ngươi đừng động, thương thế của ngươi không nhẹ, mau nằm xuống.”
Tiêu Di nhìn nhìn, thấy rõ thiếu niên ở trước mặt, suy yếu cười: “Hoài nhi, ngươi sao lại đến đây?”
Tiêu Hoài lau lau nước mắt, nức nở nói: “Lục ca, bọn họ đối với ngươi thật quá đáng, thiếu chút nữa đem ngươi bức tử. Cũng không nghĩ tới những năm gần đây ngươi đã làm cho Tiêu gia không ít sự tình, bao nhiêu họa đại ca nhị ca gây ra thì đều là ngươi thu thập tàn cuộc, giờ lại muốn đem ngươi trục xuất khỏi gia môn.”
Tiêu Di nghĩ đến tình cảnh lúc đó, liền trầm mặc, một lúc sau mới nói: “Hoài nhi, ngươi trở về phòng mình đi. Ngươi ở chỗ này lại bị người khác nhìn thấy, chính là đối với ngươi phi thường bất lợi.”
Cửu đệ của y tuy rằng cũng chỉ là con của thiếp, nhưng sinh mẫu Tứ phu nhân cũng là danh môn khuê tú, bởi vậy không giống với Tiêu Di. Nó từ nhỏ đã thích dính lấy Lục ca này, trong huynh đệ Tiêu gia cũng xem như là có quan hệ tốt nhất với Tiêu Di.
Tiêu Hoài lắc lắc đầu: “Không được, đệ đi rồi, ai tới chiếu cố Lục ca? Lúc Lục ca té xỉu, cha cùng đại nương bọn họ lại có thể cứ như thế đi, hoàn toàn mặc kệ chết sống của ca. Vẫn là đệ cùng Bát ca đưa huynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-vu-nguyet-sac/1311783/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.