Tiêu Di thản nhiên chỉnh y phục, cười nhẹ nói: “Ta sớm chuẩn bị xong rồi, ngươi dẫn đường đi.”
Phó tòng kia kinh ngạc nhìn y một cái, cúi đầu: “Thỉnh Lục thiếu gia cùng nô tài đi.” Nói xong, đi phía trước dẫn đường.
Tiêu Di theo sau hắn, xuyên qua hoa viên, một đường đi đến phía trước chính sảnh. Từ xa, có thể trông thấy phía trước chính sảnh đã được quét tước không nhiễm một hạt bụi, cũng hoàn toàn yên tĩnh, hoàn toàn không có sự náo nhiệt như những năm trước. Ở cửa lại không thấy hạ khách nào, thậm chí cũng không có giăng đèn kết hoa, trái lại, đại môn còn đóng chặt, chút âm thanh cũng không có.
Tiêu Di nghi hoặc ngẩng đầu lên đánh giá chung quanh. Từ nhỏ đến lớn, nay vẫn là lần đầu tiên, ngày mười lăm tháng sáu lại có thể không thấy ai tới chúc mừng. Rốt cuộc là nguyên nhân gì đây? Y nghĩ nửa ngày, thủy chung vẫn không lý giải được.
Phó tòng kia ở trước cửa thì dừng lại, gõ môn, đề thanh kêu lên: “Lão gia, Lục thiếu gia đã đến.”
Một thanh âm thấp trầm từ bên trong cửa truyền ra: “Ân, để y vào.” Một câu nói này rất chậm, ngữ khí cũng rất lạnh.
Tiêu Di tâm không khỏi một trận trầm xuống. Lúc Tiêu Phức Lâm nói chuyện chậm như vậy, thường là lúc hắn đang phi thường tức giận, đang dốc sức kiềm chế lửa giận của mình. Xem ra, sự tình của bản thân và Tần Nguyệt Miên thật sự đã làm hắn phẫn nộ đến không nhẹ, nhất định phải cẩn thận ứng phó.
Y một bên nghĩ như vậy, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-vu-nguyet-sac/1311779/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.