Tiêu Di nhấc lấy bọc hành lý, cầm trường kiếm, đang chuẩn bị đứng dậy. Bỗng nhiên nghe một tiếng nổ “Đinh”, một thanh phi đao từ trên trời giáng xuống, trực tiếp mà cắm lên trên phương trác (bàn vuông) trước mặt Tiêu Di.
Tiêu Di mạnh mẽ ngẩng đầu, nhíu nhíu mày, nói: “Tôn giá (tiếng xưng hô tôn trọng người đối diện) là ai? Có cái gì chỉ giáo?”
Một nam tử hoa phục (y phục sáng sủa) đứng ở trước mặt Tiêu Di, trong tay cầm một thanh đại đao tử kim đan (màu tím đậm),hung ác mà nhìn chằm chằm Tiêu Di: “Ngươi chính là lục công tử Tiêu Di của võ lâm đệ nhất thế gia?”
“Không sai, chính là tại hạ.”
“Tốt lắm, ta cuối cùng cũng không giết sai người.”
Tiêu Di nhíu mày: “Tại hạ mấy tháng qua đều là ở trong núi ẩn cư, không hỏi tới chuyện của giang hồ. Ngươi có ân oán gì, lại muốn nhắm vào ta? Không bằng nói rõ ràng, hà tất mới vừa gặp liền đã sử dụng đao kiếm.”
Người nọ âm âm (thâm độc) cười: “Ta với ngươi cũng không có thù oán gì, chẳng qua là có người xuất ra ngàn lượng hoàng kim muốn tính mệnh của ngươi. Ta thế nhưng đã tìm ngươi hơn một tháng, rốt cuộc cũng có ngày hôm nay có thể chạm mặt, làm sao có thể bỏ qua?”
Tiêu Di sửng sốt: “Có người muốn lấy tính mạng của ta?”
Người nọ đột nhiên cầm đại đao giơ lên, chân phải tiến lên trước một bước, lưỡi đao hướng Tiêu Di phủ xuống chém, một bên nói: “Ngươi đắc tội với ai tự mình cũng không biết, ta lại thế nào biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-vu-nguyet-sac/1311773/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.