Yến Từ Quy
Tác giả: Cửu Thập Lục
Quá khứ chậm rãi
Chương 178: Nụ cười ngập tràn
Trần Thị đọc xong, cả chân mày lẫn khóe mắt đều ngập nụ cười.
Đưa quyển sổ cho Lâm Vân Yên xong, bà nói: "Con xem đi, mỗi chữ trên đó đều ngọt như đường."
Lâm Vân Yên đang định cầm lấy thì Lâm Vân Phương từ sau tấm màn thò đầu ra.
"Mẫu thân, tất cả đều là đường, răng người chịu nổi không?" Lâm Vân Phương cười trêu.
Trần Thị không ngờ con gái lại lén đi theo, nghe tiếng nói đột ngột đó làm bà giật mình, sau lại vừa buồn cười vừa tức: "Nói bậy bạ gì đó, thứ tốt nhất của ta chính là hàm răng này, đường nào ta cũng ăn được."
Rồi nhìn Lâm Vân Phương nhăn nhó mặt mày, không ra dáng chút nào, Trần Thị cười vào: "Con khỉ nhỏ, ngoan ngoãn một chút, chờ mẫy thân lo xong việc quan trọng của Vân Yên, thì sẽ dạy dỗ con cho ra trò."
Lâm Vân Phương chẳng sợ mấy lời dọa dẫm đùa vui của mẹ, tiến lại gần Lâm Vân Yên cùng xem quyển sổ.
Quyển sổ đỏ chót, toàn lời tốt đẹp như ở chốn thiên đường.
Lâm Vân Yên nhìn kỹ lại lần nữa.
Chắc vì bị Lâm Vân Phương vừa lẩm bẩm "Thật không ngờ còn có những lời thế này", vừa "Kim ngọc lương duyên còn chưa đủ để miêu tả" làm cho bật cười, ánh mắt Lâm Vân Yên cong cong, nụ cười rạng rỡ.
Trần Thị vừa cười, vừa chăm chú quan sát Lâm Vân Yên.
Bà đến theo lời dặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-tu-quy/3730795/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.