Tác giả: Cửu Thập Lục
Quá khứ chậm rãi
Chương 155: Tình ý sau khi cùng rơi xuống nước
Dù biết là không nên, khi nghe câu "giọng như vịt kêu", vẫn có cô nương không nhịn được mà phì cười.
Giọng nói của vị công tử này thực sự khó nghe, tưởng rằng là do bị ngã xuống nước lạnh, không ngờ đã vốn như vậy rồi.
Nhưng các nàng đều có huynh đệ, dù không phải ruột thịt thì cũng là họ hàng, hiểu rằng nam tử đến độ tuổi này thường gặp tình trạng như thế, qua một thời gian sẽ hết thôi.
Quận chúa mô tả như vậy, tuy chính xác nhưng cũng quá là "tổn thương".
Nói gì thì nói, quận chúa cũng chỉ là lo lắng cho Hoàng Thái Hậu mà thôi, cũng hợp tình hợp lý.
Khuôn mặt Lưu Tấn xanh xao vì lạnh, bị tiếng cười kia làm cho tái nhợt.
Vừa muốn nói điều gì đó, Lâm Vân Yên lại nhanh miệng hơn.
"Ngươi nói ngươi cứu người vì lo lắng, vừa hay gặp phải?" Sắc mặt Lâm Vân Yên trầm xuống, nghiêm nghị nói: "Chứ không phải ngươi tìm một kẻ côn đồ đến sao? Sao ngươi biết được hôm nay ta mặc áo khoác tuyết màu cánh gián, rồi nhầm tưởng người bên bờ nước là ta. Ngươi để tên côn đồ diễn với ngươi một màn 'anh hùng cứu mỹ nhân', mục đích là để kéo ta cùng ngươi rơi xuống nước? Quả thật cha nào con nấy. Phụ thân ngươi từng anh hùng cứu mỹ nhân, cưới được tiểu thư phủ Phụ Quốc Công, ngươi cũng muốn làm theo mà leo lên người ta sao?"
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-tu-quy/3724758/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.