Yến Từ Quy
Tác giả: Cửu Thập Lục
Quá khứ chậm rãi
Chương 134: Vang hơn, vang nữa
Trên đài, Lưu Tấn hành lễ xong thì đứng thẳng người.
Bao nhiêu ánh mắt đổ lên người hắn, sau chút căng thẳng ban đầu thì chỉ còn lại sự tận hưởng.
Hắn rất thích cảm giác được hàng ngàn người chú ý này.
Tuy nhiên, trong những ánh nhìn chờ đợi, tò mò, đánh giá kia, lại lẫn cả chút trêu chọc.
Lưu Tấn biết họ cười cái gì.
Trong lòng hắn cười gằn, nghĩ thầm, cười cái gì mà cười.
Chẳng phải đều là đàn ông sao?
Giọng nói của ai mà không có lúc khó nghe chứ.
Nguyệt nương nói đúng, kẻ lấy giọng hắn ra cười, hoặc là không biết chuyện, hoặc là cố tình đối nghịch với hắn.
Hắn đến để thi văn, đâu phải lên hát, giọng vịt kêu hay hoàng oanh hót thì có quan trọng gì?
Tất nhiên, còn có cái gọi là "dìm trước rồi nâng lên".
Giờ họ khinh hắn bao nhiêu, chê cười giọng hắn thế nào, lát nữa nghe bài văn của hắn, họ mới càng kinh ngạc.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, Lưu Tấn nghĩ không ít thứ trong đầu.
Cũng may chẳng ai giục hắn.
Câu hỏi của Học viện Thạch Dương lần này không dễ, dù có suy nghĩ sơ sài cũng phải tốn chút công mà sắp xếp trước khi nói.
Lưu Tấn đứng đó, vì phẫn nộ trong lòng mà nhíu mày, vừa khéo hợp với dáng vẻ đang suy tư.
Trong phút chốc, hắn khiến người ta tưởng là đang rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-tu-quy/3721583/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.