Yến Từ Quy
Tác giả: Cửu Thập Lục
Quá khứ chậm rãi
Chương 116: Ta ngồi đâu cho hợp đây?
Đêm qua, trời lại đổ cơn mưa thu.
Tiếng sấm vang lên liên hồi, từng cơn gió đập mạnh vào cửa sổ phát ra âm thanh rầm rầm.
Lâm Vân Yên ngủ không được yên giấc, lăn qua lăn lại, trời còn chưa sáng thì nàng đã giật mình tỉnh giấc.
Nàng mơ thấy rất nhiều chuyện.
Tuy chỉ là những mảnh ghép rời rạc nhưng đều là những điều nàng từng trải qua, nghĩ kỹ lại thì có thể ghép lại khá nhiều.
Ngày trước, vài năm đầu sau khi nàng và Từ Giản thành thân, mỗi lần trời đổ mưa thu, Từ Giản đều không ngủ lại trong phòng.
Sự ẩm ướt và lạnh lẽo của mưa thu khiến cơn đau xâm nhập vào tận xương tủy.
Ban ngày, tính tình Từ Giản vốn không thích nói ra, dù không thoải mái đến mấy cũng không để lộ. Nhưng ban đêm thì khác.
Trong giấc mơ, phản ứng của cơ thể không thể kiểm soát được ý chí.
Đau đến phát ra tiếng rên hoặc trằn trọc khó ngủ, những điều ấy đều ảnh hưởng đến người ngủ bên cạnh.
Lâm Vân Yên từng nói rằng nàng "không để ý", nhưng rõ ràng Từ Giản không nghe lời nàng.
Theo lời Từ Giản, chân đã không thể chữa khỏi, phủ lại không thiếu phòng để nằm, hà cớ gì phải khiến hai người đều ngủ không yên?
Lâm Vân Yên không cãi được.
Nhưng thực ra nàng cũng không ngủ ngon giấc, vì nàng sợ bóng tối.
Những lúc khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-tu-quy/3721281/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.