Yến Từ Quy
Tác giả: Cửu Thập Lục
Quá khứ chậm rãi
Chương 109: Chưa ra trận đã thân vong
Đêm đã sâu.
Trong một tiểu viện ở kinh thành, hoa cúc nở rộ khắp nơi.
Trong căn phòng cạnh vườn hoa có một người ngồi, toàn bộ cửa sổ gỗ nhìn ra sân đã được tháo xuống, từ đây có thể nhìn thấy cả một khoảng sân rộng.
Dưới ánh đèn lồng, những đóa hoa thành từng cụm lấp lửng trong bóng tối.
Nếu thật sự muốn ngắm hoa, thì đêm thế này không phải là thời điểm tốt.
Người ấy đang đọc sách, lật trang này sang trang khác, lật khá nhanh, nếu nói là lướt qua thì có lẽ cũng chưa kịp đọc hết.
Toàn thân hắn toát lên vẻ sang quý, tựa lưng vào ghế dài, cả người trông vô cùng lười biếng.
Bên cạnh ghế có một người mặc áo vải đơn giản, đội mũ.
Dường như không quen với chiếc mũ này, hắn vài lần đưa tay chỉnh lại, thậm chí tháo ra đội lại.
Cái đầu trọc lộ ra.
Dưới ánh đèn, chín vết sẹo trên đầu hiện rõ.
"Vậy là Anh Quốc công coi như hết đời rồi?" Quý nhân bỗng dưng nói một câu: "Vừa rồi còn nói cả Vương Lục Niên cũng bị bắt sao?"
Người đầu trọc vội vã đội lại mũ, kính cẩn trả lời: "Vâng"
"Quá bất cẩn, chưa kịp làm nên chuyện gì đã hỏng rồi." quý nhân thở dài, giọng có chút tiếc nuối: "Chưa phát huy được tác dụng, thật đáng tiếc."
Nói rồi, quý nhân đặt sách xuống, phủi tay vài cái.
Một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-tu-quy/3721274/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.