Yến Từ Quy
Tác giả: Cửu Thập Lục
Quá khứ chậm rãi
Chương 104: Hai chân run rẩy, giữa trống không
Đan Thận chống tay lên bệ cửa, kêu lên một tiếng "A" đầy ngạc nhiên.
Quan phủ Thuận Thiên tra án, làm gì có chuyện vô duyên vô cớ lại đi lột quần người ta. Sao Phụ Quốc công lại mở miệng nói một câu như thế?
Hay là trong doanh trại khi thẩm vấn gián điệp hay lính đào ngũ đều phải cởi truồng đánh đòn?
Đan Thận quay đầu quan sát lão già.
Nhìn kỹ một chút, ông mới thấy được một vài manh mối.
Mặt lão già giận dữ, nhưng đôi tay không hề động đậy. Người bình thường nghe nói đến chuyện này, mười phần hết chín sẽ theo phản xạ mà kéo quần lên, nhưng lão thì không.
Lão chỉ trừng mắt nhìn Từ Giản, trong đôi mắt đầy sự hận thù, không cam lòng và khó hiểu.
Nghĩ lại lời của Từ Giản, Đan Thận bừng tỉnh: "Lão ta là Vương nội thị sao? Nhìn không giống lắm nhỉ."
Không ai trả lời.
Lão già không nói, môi chỉ mấp máy, rồi đột nhiên hàm răng trong miệng lão nghiến mạnh...
"Rắc" một tiếng.
Từ Giản nhanh tay lẹ mắt nắm lấy hàm dưới của lão già.
Tiếng kêu kinh hãi của Đan Thận kẹt lại trong cổ họng, ông ho nặng hai tiếng để bình ổn lại, nói: "Vẫn là ngài nhanh tay, nếu lão già này thật sự cắn lưỡi tự vẫn, ta lại phải thêm nhức đầu."
Từ Giản thu tay lại.
Nhìn lão già há miệng không khép lại được, Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-tu-quy/3721269/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.