Yến Từ Quy
Tác giả: Cửu Thập Lục
Quá khứ chậm rãi
Chương 23: Ngươi kêu la cái gì
Những hình ảnh ngày ấy lướt qua trước mắt như đèn kéo quân.
Đó là một mùa thu mưa nhiều, Tiểu Đoạn Thị đã ngã bệnh nửa năm trời, mùa đông sắp tới, bà càng không chịu nổi cái lạnh. Tam thúc gầy đi rất nhiều, tóc mai bạc trắng, cùng Tứ thúc tìm cách kiếm về ít ván gỗ, ngói để sửa lại mái nhà dột nát.
Các thím thì người bệnh, người yếu, may mà hai em trai đã lớn, có thể giúp đỡ gia đình phần nào.
Lâm Vân Yên đến thăm họ.
Trần thị lau nước mắt, nói nhỏ: "Lão phu nhân cả đời đã hưởng vinh hoa phú quý, đến cuối đời lại không có nổi một chậu than để sưởi ấm. Ta làm quản gia cho Lâm gia bao nhiêu năm, bao nhiêu bạc công quỹ qua tay ta, đâu ngờ có ngày số bạc ta quản lý còn không bằng số tiền thưởng một tháng ta từng phát ra."
Càng là người đứng đầu, càng hiểu rõ nỗi khổ của cơm áo gạo tiền.
Điều khiến Trần thị thở phào là hai nha hoàn được thả ra trước đây đã lén lút gửi chút bạc lại giúp đỡ.
"Lão phu nhân nhân hậu nên mới được phúc lành." Trần thị thở dài: "Nếu chúng ta không đối xử tốt với họ thì khi chúng ta lâm nạn, họ cũng chẳng âm thầm giúp đỡ thế này. Tiền thuốc của lão phu nhân trong hai tháng tới xem như đã có rồi."
Vài ngày trước, Nguyễn Ma ma bị ngã gãy chân, đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-tu-quy/3701855/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.