Yến Nhuỵ Tiêu chỉ kịp bám sát hướng rồi tiến về phía trước theo lực mạnh. Nếu như cô còn ở lại thì sẽ tạo thêm phiền phức cho Diệp Lang Đình. Cả đường đi xuống theo vết bánh xe, ở ngã rẽ đầu tiên cô thấy đánh dấu của Diệp Lang Đình, là hoàn thành theo góc độ của cô do trước đây cô từng nói cô không hiểu mấy ký hiệu này.
Hôm nay khi phát hiện ra mình bị theo dõi cô không khóc, vừa rồi Diệp Lang Đình trúng đạn cô không khóc. Lúc bế lên chiếc xe máy xa lạ đi một mình cô cũng không khóc nhưng lúc này khi nhìn thấy ký hiệu rẽ vẽ bằng bút dạ màu bạc trên cây, cô lại muốn rơi nước mắt.
Trước khi lên núi, anh đã nghĩ tới kết cục và cũng đã sẵn sàng với tất cả.
Yến Nhuỵ Tiêu ngoành đầu xe, rút lại suy nghĩ xuống núi sẽ đi tìm Lý Côn cứu viện. Cô không cần đáng tin nữa, giờ đây chỉ muốn ở cùng với Diệp Lang Đình, anh nợ cô và luôn muốn trả hết.
Khi tiếng động cơ xe quay trở lại ở đằng xa thì Diệp Lang Đình đã không còn sức nữa. Yến Nhuỵ Tiêu thấy rõ vài người ban đầu đứng một bên, bây giờ chỉ còn lại Đăng Nhã, hiện giờ gã đang giơ họng súng nhắm vào người đang tựa vào tường từ từ trượt xuống. Vai phải và tay anh đã thấm đẫm máu, sắc mặt trắng bệch, nhìn trông chỉ còn hơi thở cuối cùng.
Cô quay đầu xe, ánh đèn sáng rực rọi thẳng vào mắt của Đăng Nhã khiến gã phải nhắm mắt lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-son-dinh-ngoai/3451539/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.