Lý Côn vừa cúp điện thoại thì Diệp Lang Đình mở cửa đi từ ngoài tới.
“Ai gọi tới đấy?” Anh chỉnh lại áo khoác tây vừa cởi ra để tiện thay thuốc, không vội vã nhận lấy điện thoại.
Lý Vôn không biết phải giải thích thế nào với ngài Diệp về chuyện mình nói dối bị nhìn thấu, chỉ đành nói thật: “Là Vivian, cô ấy hỏi ngài có phải định không nói chuyện với cô ấy nữa không.”
Bàn tay đang chỉnh cúc áo của ngài Diệp ngay lập tức cầm lấy điện thoại xem lịch sử cuộc gọi, nửa tháng nay, cuộc gọi đầu tiên tới từ cô cuối cùng chỉ là một cái tên hiển thị trên điện thoại: “Cậu nói thế nào?”
“Em nói ngài đã ngủ ở Bích Quế Viên rồi.” Lý Côn không dám nói dối: “Nhưng mà cô ấy cúp máy ngay lập tức, anh, có phải Vivian biết em lừa cô ấy không?”
Tự mình kiểm tra vào giờ phút này không có tác dụng, Diệp Lang Đình nhìn vào phần mềm định vị vẫn luôn hoạt động trên điện thoại, bây giờ đã hiển thị mất tín hiệu. Lần này tăng tốc bước chân đi ra ngoài, Lý Côn chạy vài bước theo sau, trong lòng biết rõ mình đã phạm sai lầm, sau khi lên xe cố gắng không nói một câu nào, chỉ gia tăng chân ga.
Quãng đường từ bệnh viện tới Bích Quế Viên mất nửa tiếng nhưng đã được anh ấy rút còn một nửa. Chiếc xe vừa đỗ lại, Diệp Lang Đình đã đẩy cửa xuống xe, chớp mắt một cái bóng người đã biến mất ở cổng. Nhưng lúc nhìn thấy cánh cửa 1601 lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-son-dinh-ngoai/3439763/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.