Edit: A Li
Trần Tống Mạn ngồi trên sofa, đánh giá từ hai tầng trên xuống đất: “Chậc, bác sĩ các anh giàu như vậy, đều là cướp đoạt tiền của người nhà bệnh nhân? Nhìn cơ ngơi của anh đi.” Cô xoay tròn chiếc cốc màu trắng viền hoa màu vàng tinh xảo trong tay. “Em như thấy được bao đỏ xếp thành hàng.”
“Bao đỏ?” Giang Hành ở trên lầu nghe cô nói thế, bèn xoay người đi vào phòng. Thời điểm mà anh xuống phòng khách lần nữa, cầm theo vài tờ giấy. Ngón tay thuôn dài của anh vuốt nếp, rồi gấp thành máy bay. Cánh tay tao nhã nâng lên, máy bay giấy từ không trung tạo nên một loạt đường cong duyên dáng, chuẩn xác rơi trên người Trần Tống Mạn.
Cô không hiểu lật máy bay ra xem, phát hiện đây là đơn tiền lương của một tháng trước. Ban đầu cô chậm rãi nhìn qua, nhẩm đếm vài con số trên mặt, sau đó đôi con ngươi trợn trừng.
“Không thể nào.” Cô cầm tờ đơn huơ huơ, tròng mắt đều là không thể tin được. Không phải vì bên trong nhiều tiền, mà bởi vì… “ít thế hả?” Cô nhìn xung quanh nội thất nhà anh, rướn cổ hỏi, “anh giàu từ bé rồi sao?”
Giang Hành lắc đầu.
Trần Tống Mạn đột nhiên nhớ đến trước kia có một lần, ngày mà cô phát hiện ra Giang Hành chi tiền viện phí cho mình toàn bộ, Trương Tiểu Hồng đã từng tính qua với cô, rồi nói ‘tiền lương của bác sĩ Giang theo giờ có giá…’ Trần Tống Mạn thận trọng hỏi: “Vậy không tính tiền lương bên ngoài, hàng tháng anh thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-lang-lam-benh-nhan-tam-than/2253584/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.