Trần Tống Mạn nửa tin nửa ngờ quay lại, quả nhiên y tá trưởng đang ở trong đám người dùng sức vẫy vẫy tay. Một đợt rồi một đợt. Sau đó, cô liếc nhìn Giang Hành, mạnh mẽ giật tay ra và ngún nguẩy len vào đám bệnh nhân mặc đồ múa màu vàng, đi tới chỗ y tá trưởng. Y tá trưởng bị bọn họ vây quanh, suýt chút nữa còn không bước ra được. Trần Tống Mạn kéo bà ấy về phía mình, bà ấy liền hổn hển nói: “Cháu sắp xếp chỗ này đi, tiết mục kế tiếp đã đến chúng ta rồi.”
Vừa dứt lời, y tá trưởng nắm lấy hai vai Trần Tống Mạn, đằng sau quay đối diện với bệnh nhân trong phòng, còn dặn dò tỉ mỉ: “Bác sẽ lên sân khấu giới thiệu, cháu cùng nhóm y tá dàn xếp bệnh nhân cho tốt, bác tin tưởng cháu, thế nha!”
Trần Tống Mạn nhìn theo bóng lưng của bà ấy, đành đem câu “y tá trưởng thân thể bất an nên không thể thượng đài” nuốt vào trong bụng.
Đứng sau cánh gà đợi đến lượt mình trình diễn, Trần Tống Mạn đều luôn siết chặt thành đấm, cả tư thế đi đứng cũng mất tự nhiên.
“Em làm sao vậy?” Đi cạnh Trần Tống Mạn, Abel phát hiện động tác của cô có phần kỳ lạ, bèn kéo tay cô một cái.
Không nghĩ tới bị người khác đột ngột kéo mình, hiển nhiên cô bị dọa, nháy mắt hất tay ra, biểu cảm khẩn trương, giương ánh nhìn phòng bị về phía Abel.
Abel cũng bị phản ứng mạnh của cô dọa cho ngây người, có chút hiểu chút không. Sau đó, trấn định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-lang-lam-benh-nhan-tam-than/2253473/chuong-19-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.