Mười một giờ đêm, Quách Luân Vũ tiễn bọn họ ra tận cửa xe.
Hai gò má ông ta ửng đỏ do đã say mèm, ông ta vịn cửa xe hỏi, “Thật sự không cho chúng tôi đi uống vài ly sao? Cô Trác, cô keo kiệt quá.”
Trác Sở Duyệt trả lời cho qua chuyện, “Sáng mai anh ấy phải đi làm.”
Quách Luân Vũ không nói gì, chủ yếu là không tin lời nói nhảm của cô.
Lương Minh Hiên lên tiếng, “Sáng mai tôi thực sự có cuộc họp, cảm ơn anh vì đã chiêu đãi, hẹn gặp lại lần sau.”
“Được được được, lần sau gặp nhé.” Quách Luân Vũ đáp lời, sau đó quay sang Trác Sở Duyệt nói giống như bậc cha chú, “Lần sau cô không được keo kiệt như thế đâu nhé, tôi sẽ tặng cô món quà mà các cô gái nhỏ đều thích.”
Trác Sở Duyệt vui vẻ nói, “Tôi chờ đấy.”
Chiếc xe phóng ra khỏi vườn hoa của căn biệt thự, đi về khu rừng được đô thị hóa của thành phố.
Lương Minh Hiên uống nhiều rượu nên phải nằm ngửa đầu lên ghế và nhắm mắt nghỉ ngơi.
Tài xế nhìn qua gương chiếu hậu và hỏi, “Quay về đại lộ Lâm Giang phải không ạ?”
“Đúng rồi.” Trác Sở Duyệt trả lời. Cô rất tỉnh táo vì chỉ có mình cô là không uống một ly rượu nào trong bữa tiệc tối nay.
Ánh đèn ở bên ngoài rọi vào trong xe, thấy cổ của Lương Minh Hiên hơi đỏ, Trác Sở Duyệt đè mu bàn tay của mình lên, định làm mát cho anh nhưng lại bị anh nắm lấy.
Trác Sở Duyệt mở lời, “Trước mắt vợ Quách Luân Vũ là khách hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-lang-cho-ba-bua-com/1809328/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.