Một chiếc Rolls-Royce chạy trên đường vào ban ngày thực sự thu hút ánh mắt của nhiều người, nhất là lúc nó chạy chầm chậm khi gần đến đích.
Sau khi tài xế mở cửa xe, Trác Sở Duyệt khoác chiếc áo len dài màu đen bên ngoài, chân đi giày cao gót bước xuống xe và lập tức khiến người đi đường phải chú ý.
Đôi khi vẻ đẹp được tạo nên bởi bầu không khí, mọi người chỉ thấy Trác Sở Duyệt đi vài bước đã vào bên trong tòa nhà tráng lệ, thứ cuối cùng họ nhìn thấy là mắt cá chân trắng nõn một cách lạ thường, vốn còn chưa kịp thấy rõ mặt cô nhưng chỉ một cái nhìn thoáng qua cũng đủ khiến người ta giật mình.
Mẹ cô rất thích nhà hàng này, họ chỉ phục vụ trà chiều cho khách hàng thân thiết.
Khi Trác Sở Duyệt còn bé, mẹ đã từng dẫn cô đến đây, rất ít nhà hàng dùng gỗ để lót sàn như nơi này. Chiếc đèn chùm giống như những ngọn nến với đủ loại màu nâu đậm nhạt khác nhau và được tô điểm bằng màu vàng đồng.
Mẹ cô ngồi xuống được một lúc, trên tấm khăn trải bàn màu trắng có đặt hộp đựng thuốc lá bằng kim loại và một bình hồng trà Sri Lanka.
Bà tao nhã quay sang hỏi cô, “Hôm nay họ có bánh socola và kem dừa, con muốn ăn món nào?”
Trác Sở Duyệt trả lời, “Lúc còn nhỏ con đến đây và từng ăn một loại bánh ngọt, lớp dưới cùng là bánh mì đen, sau đó đến bơ đậu phộng và kem ở trên cùng.”
Mẹ cô không nhớ món này lắm, “Để mẹ hỏi.” Bà giơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-lang-cho-ba-bua-com/1809326/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.