Cốc chén đổ nghiêng đổ ngả trên bàn, khách khứa tốp năm tốp ba rời đi, Trác Sở Duyệt cảm thấy đã đến lúc phải về, cô đảo mắt tìm kiếm.
Cách đó không xa, Nghê Tuyết đã thay đổi kiểu tóc trước khi đi mời rượu, cô ta mặc bộ váy cưới truyền thống màu đỏ thẫm, trông mảnh mai duyên dáng chẳng khác gì người mẫu được chú rể thuê.
Trác Sở Duyệt bước tới chào tạm biệt bọn họ.
Chú rể muốn giữ cô ở lại đến lúc náo động phòng (1) vào nửa đêm, nhưng Trác Sở Duyệt từ chối.
(1) Náo động phòng vốn là một phong tục đám cưới truyền thống của Trung Quốc, bắt đầu xuất hiện từ đầu triều đại nhà Hán. Đây gần như là một trong những thủ tục bắt buộc trong những đám cưới của người Trung Quốc trước kia. Những vị khách hoặc bạn bè của cô dâu chú rể sẽ tổ chức những trò chơi hoặc trò đùa để khuấy động không khí đám cưới, mang lại niềm vui cho mọi người, đồng thời mang ý nghĩa chúc phúc cho cô dâu chú rể.
Ngay sau đó, chú rể lấy điện thoại ra, “Để tôi gọi tài xế đưa cô về.”
“Không cần phiền phức như vậy đâu!”
Chú rể nói, “Cô đến đây là vinh hạnh của chúng tôi, đưa cô về bình an là việc nên làm, sao lại gọi là phiền được?”
Nghê Tuyết cũng tỏ ý bảo cô đừng từ chối.
Từ nhỏ Trác Sở Duyệt đã biết cách làm người ta vui vẻ bằng tài ăn nói của mình, nhưng lúc này cô chưa kịp thốt lên câu nào đã phải nuốt ngược lại vào trong, chỉ nói được câu, “Chúc chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-lang-cho-ba-bua-com/1809320/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.