Lúc đến văn phòng, Trác Sở Duyệt mặc áo polo trắng kết hợp với váy công sở có phần eo khá cao bước vào khu văn phòng, thành công thu hút được vài ánh nhìn.
Không phải cách ăn mặc của Trác Sở Duyệt có vấn đề, từ lúc bước vào nơi làm việc, chàng trai đón tiếp cô đã nói, lần tuyển dụng thực tập sinh thiết kế này chỉ có một mình cô được nhận. Mọi người đều muốn biết nhân tài như cô có thể bộc lộ những tài năng thế nào.
Nói thật, bản thân Trác Sở Duyệt cũng tò mò nguyên nhân vì sao mình được nhận.
Chàng trai trẻ đẩy cửa phòng họp rồi mời cô vào, “Sếp sẽ đến ngay thôi, tôi có việc phải đi trước.”
Trên bàn hơi lộn xộn, toàn là bản thảo sách báo, ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu thẳng vào phòng. Mới ngồi xuống, cô đã cảm thấy mắt mình không thoải mái nên xoay người vào trong khu văn phòng, ở đây chỉ có vẻn vẹn một văn phòng độc lập, các phòng còn lại đều được thiết kế mở, không có vách ngăn ở giữa, giống như một thư viện nhỏ.
Ngồi chưa đến mười phút thì thấy Cao Hải Khoát đẩy cửa bước vào, anh ta nói, “Ngại quá, máy in bị hỏng.”
Anh ta để tờ hợp đồng thực tập sinh xuống trước mặt cô, trang giấy vẫn còn ấm.
Ánh sáng đột nhiên tối dần.
Cao Hải Khoát vừa kéo rèm vừa nói thẳng, “Tôi chọn cô không phải vì năng lực của cô giỏi hơn những người khác mà bởi vì cô hiểu tôi đang nói gì, trong lĩnh vực này, sự hiểu biết quan trọng hơn sáng tạo.”
Ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-lang-cho-ba-bua-com/1809301/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.