Trác Sở Duyệt ngẩn người ngồi xiêu vẹo trên ghế, tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên, kéo hồn cô trở về.
Người gọi đến là Trần Thi Mẫn.
Kết thúc cuộc gọi, Trác Sở Duyệt bỏ ví tiền vào hộp rồi cất vào trong ngăn kéo. Cô mở tủ quần áo lấy áo khoác mặc, sau đó ra cửa bắt xe chạy tới sân bay.
Tại sảnh chờ sân bay, người đứng chờ đông như dân số ở thành phố, máy bay hạ cánh, hành khách nối đuôi nhau đi ra.
Trước đó, Trần Thi Mẫn có nói trong điện thoại rằng cô ấy đã nhuộm màu tóc có tỉ lệ khiến người khác quay đầu lại nhìn nhất khiến Trác Sở Duyệt rất mong chờ.
Nhìn thấy cô gái với mái tóc màu hồng phấn xuất hiện, cô sững sờ, thật sự dễ khiến người khác chú ý, cô không cần phải cố nhón chân nhìn xung quanh.
Trần Thi Mẫn đi tới trước mặt cô, cười nói, “Chúc quý ngài phúc như Đông Hải, thọ tỷ nam sơn.” (1)
(1) Thực ra câu chúc trên được nói tóm lược lại bởi hai câu thơ:
“Phúc như đông hải trường lưu thủy
Thọ tỷ nam sơn bất lão tùng”
Phúc như Đông Hải trường lưu Thủy: Được dịch nghĩa theo tiếng Hán là Phúc tựa biển đông với dòng nước dài chảy mãi không có điểm dừng. Tức ngụ ý của câu chúc cho ông bà, cha mẹ và gia đình có thật phúc lộc trong cuộc sống. Dạt dào mênh mông như dòng nước biển Đông chảy mãi.
Thọ tỷ nam sơn bất lão tùng: Được ví tuổi Thọ như cây tùng không bao giờ già trên núi Nam Sơn. Theo điển tích Trung Hoa, núi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-lang-cho-ba-bua-com/1809298/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.