Ngồi trong căn phòng mát lạnh ăn lẩu khiến cô cảm thấy rất dễ chịu, cả tinh thần đều thả lỏng.
Trong nước dùng có rau cần băm nhỏ mà cô rất ghét nhưng lại ngon bất ngờ, nắm bắt thời gian da cá vừa chín là phải ăn ngay lập tức.
Trong lúc không để ý cô đã ăn rất nhiều.
Thấy một miếng bụng cá được đưa tới, Trác Sở Duyệt cầm bát né tránh, “Cháu ngán quá rồi.”
Lương Minh Hiên gắp vào trong bát mình rồi hỏi, “Tôi bỏ thêm rau vào nhé?”
Cô trả lời, “Thêm nhiều khoai môn đi ạ.”
Anh vớt những miếng cá còn lại lên rồi thả rau cải xoong và khoai môn vào.
Trác Sở Duyệt hỏi, “Trước thịt sau rau là quy tắc chốn giang hồ hả chú?”
Lương Minh Hiên cười đáp: “Vì muốn bảo đảm độ tươi của nước dùng, với lại da cá có…”
Cô cướp lời anh, “Collagen ạ?”
“Đúng vậy.”
Trác Sở Duyệt đang định dùng đũa khuấy nồi lẩu thì tiếng chuông điện thoại vang lên.
Chu Gia Đình gọi. Không khó để đoán anh ta nói gì, bởi vì Trác Sở Duyệt trả lời, “Ở nhà.”
Cô im lặng nghe máy một lúc rồi nhẹ nhàng trả lời, “Vâng, anh cũng thế nhé.”
Cuối cùng cô nói, “Bye bye.”
Cúp điện thoại, tiếng nước lẩu sôi ùng ục cũng rõ ràng hơn, một đôi đũa nhẹ nhàng đảo qua.
Không ai nhắc đến cuộc điện thoại kia.
Lương Minh Hiên gắp một ít rau cải xoong đã chín cho cô, “Khi nào cháu đi học?”
“Tuần sau ạ.” Cô gắp rau đưa lên miệng thổi.
“Có cần tôi đưa cháu đi không?”
“Không cần đâu ạ, Chu Gia Đình sẽ đưa cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-lang-cho-ba-bua-com/1809290/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.