Chu trướng phòng này nhìn nhát như thỏ.
Nhưng người như vậy lại rất dễ thẩm vấn, cơ hồ không cần bọn họ hỏi mấy câu, chính hắn đã không đánh mà khai.
Từ miệng Chu trướng phòng, bọn họ đại khái đã biết Trương Hữu Đức là dạng người gì.
Nhà Chu trướng phòng ở hẻm Ngẫu Liên, một nhà đều là ngưòi địa phương Yến Kinh, thời trẻ hắn khổ công đọc sách, cũng không có thiên phú gì, hai mươi mấy tuổi mới trúng đồng sinh, từ đây lại chưa đi lên bước nào nữa.
Chu trướng phòng cũng là người thiết thực, thấy thi không đậu, cũng không học tiếp nữa, tìm một sư phụ học tính sổ, ngược lại cũng có thể nuôi sống một nhà già trẻ, lại thành thân có hài tử, cuộc sống này liền ổn định.
Chỉ là không nghĩ tới, phụ thân mẫu thân hai người lại bệnh nặng, tiêu hết tiền tích lũy trong nhà, thê tử hắn sinh đứa thứ ba khó sinh, hài tử gầy yếu không nói, người còn bệnh tật, cần phải dưỡng bệnh.
Chu trướng phòng ban ngày ở hẻm Ngô Đồng, làm ở phòng thu chi cho mấy cửa hàng nhỏ, việc không tính bận, nhưng thu vào cũng không ít.
Kết quả trong nhà xảy ra chuyện, lập tức như trứng chọi đá, nếu không kiếm thêm chút bạc, tiền thuốc tháng sau của thê tử không biết lấy từ đâu.
Đúng lúc này, Trương Hữu Đức nhà bên cạnh lại giới thiệu việc cho hắn.
Vẻ mặt Chu trướng phòng thất bại: "Trương Hữu Đức mới chuyển đến bên cạnh hơn hai năm, bình thường cũng không ra cửa, tay chân ngược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-kinh-khue-sat/3385765/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.