Làm lão đại một con hẻm nhỏ, Tiền Lão Bát biết cưỡi ngựa.
Bất quá hắn không nuôi nổi ngựa, ngõ nhỏ cũng không có chuồng ngựa, khi ngẫu nhiên cần ra ngoài, liền mượn con lừa kéo cối xay của khách điếm đầu hẻm dùng tạm.
Lúc này Tạ Cát Tường và Triệu Thụy ngồi xe ngựa, hắn cưỡi ngựa, vẻ mặt hưng phấn đi theo bên cạnh xe ngựa, kể cho bọn họ nghe chuyện ở bãi tha ma.
Nói là ném Tô Hồng Tảo ở bãi tha ma, nhưng trên thực tế ở Bắc ngoại ô này người góa bụa không tính nhiều, hơn nữa Đại Tề còn quy định không cho phơi thây hoang dã, cho nên Tiền Lão Bát mới đào cho Tô Hồng Tảo một cái mồ.
Đương nhiên, Tiền lão đại "nghèo túng", không có khả năng mua quan tài, chỉ dùng chiếc chiếu quấn tùy tiện, rồi hạ táng Tô Hồng Tảo.
Nghe thế, Tạ Cát Tường còn có chút thổn thức.
Năm đó Hồng Uyên cô nương phong cảnh cỡ nào, giờ đây hậu sự thê lương thành như vậy, cũng không biết nàng có từng nghĩ đến chưa.
Tiền Lão Bát tiếp tục nói: "An táng xong, kỳ thật đã không còn chuyện của tiểu nhân, nhưng ta thật biết điều, còn nhờ Trương lão đầu trông coi nghĩa trang cúng cho nàng bảy thất, đỡ cho nàng chết không nhắm mắt, lại đây quấn lấy lão tử."
Việc tang lễ ở Yến Kinh đều phải cúng bảy thất, cũng chính là sáng trưa chiều mỗi ngày đều phải đốt vàng mã và cúng cơm trong bảy tuần đầu, như vậy là vì làm người chết an hồn nhắm mắt.
Tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-kinh-khue-sat/3363378/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.