Từ khi Trì Tiểu Hà đột tử ở đầu đường, đến bây giờ Chúc Cẩm Trình bị độc sát trong nhà, toàn bộ vụ án càng thêm khó phân biệt.
Nhưng bọn họ hoài nghi Liễu phu nhân, hoài nghi đối thủ của Chúc gia, thậm chí còn hoài nghi người quen cũ của Trì Tiểu Hà, lại chưa từng hoài nghi Chúc Phượng Nghi.
Nguyên nhân không hoài nghi hắn, chính là Chúc Phượng Nghi căn bản không có xuất hiện, ngoại trừ lần đầu tiên bọn họ đi Chúc gia, Chúc Phượng Nghi cho quản gia mời người đến phòng khách, từ đó về sau lại không còn tin tức nào truyền ra.
Phàm là bọn họ dò hỏi, Chúc gia đều trăm miệng một lời, nói lão gia bị bệnh, không thể đi lại.
Chúc Phượng Nghi thật sự bệnh nặng sao? Con trai độc nhất tuổi trẻ chết sớm, người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, hắn là trưởng bối, không cần túc trực bên linh cữu, nhưng dù sao cũng nên tới trước linh đường an ủi một vài câu, đưa tiễn cốt nhục thân sinh một chút.
Nhưng đều không có.
Chúc Phượng Nghi giống như u linh sống ở Chúc phủ, hắn ít khi xuất hiện trước mặt mọi người, chỉ trở thành tấm bảng hiệu sống, vang dội hậu thế của Mặc Văn Trai.
Tạ Cát Tường nói đến đây, ánh mắt Bạch Đồ sáng lên.
Bất luận là Trì Tiểu Hà hay là Chúc Cẩm Trình, điểm đáng ngờ của hai án mạng này vốn không quan hệ đến Chúc Phượng Nghi, Chúc Phượng Nghi căn bản không có giao tiếp với tiểu thiếp của nhi tử, mà về Mặc Văn Trai, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-kinh-khue-sat/2543970/chuong-34-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.