Hơn nửa đêm không được nghỉ ngơi, đặc biệt đi thẳng đến phòng của người gác cổng, lại im lặng canh giữ ngoài cửa phòng, bắt được kẻ phóng Kim Tàm Cổ giết người, cư nhiên lại là thiếu phu nhân Chúc gia đang bụng mang dạ chửa, Liễu Văn Nhân.
Tuy rằng bọn họ đều cảm thấy Liễu Văn Nhân có hiềm nghi, lại thật sự không nghĩ tới, Liễu Văn Nhân vác bụng lớn còn sẽ tự mình động thủ giết người.
Giờ phút này tại phòng người gác cổng, bởi vì một tiếng thiếu phu nhân của lão Hà mà lâm vào yên lặng.
Triệu Thụy cùng các giáo úy sau lưng hắn như một bức tường cao, vây chặt căn phòng hẻo lánh hoang vắng dành cho người gác cổng này.
Liễu Văn Nhân bị Tô Thần giữ trong tay, lại dường như không hề có chút kinh hoảng.
Nàng cứ như vậy đứng ở đó, nhẹ nhàng thở phì phò, cái trán không bao lâu đã đổ mồ hôi.
Lão Hà há miệng thở dốc, trước mắt hắn một mảnh đỏ đậm: “Thiếu phu nhân, sao lại là ngài?”
Liễu Văn Nhân đột nhiên cười: “Vì sao không thể là ta.”
Lão Hà hoặc là nói Trương Trung cải trang giả dạng, lập tức nói không nên lời.
Triệu Thụy lạnh lùng nhìn hai người, nói: “Nơi này không phải là nơi nói chuyện, mời hai vị dời bước đến linh đường.”
Lời nói hắn khách khí, lộ ra vẻ thành khẩn, nhưng vẫn trực tiếp để giáo úy áp giải Trương Trung cùng Liễu Văn Nhân đi đến linh đường.
Lúc này Hạ Uyển Thu cũng mang theo Tạ Cát Tường đi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-kinh-khue-sat/2543956/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.