Bánh xe ngựa lăn lộc cộc trên đường, Tạ Cát Tường ngược lại cũng không bận tâm đôi trâm hoa kia nhiều, suy nghĩ của nàng lập tức chuyển đến vụ án.
"Có tìm thấy Ngô Đại Lượng không?" Tạ Cát Tường hỏi.
Triệu Thụy lắc lắc đầu, thần sắc bình tĩnh: "Chưa được, đêm qua Tô Thần đã tự mình đi tìm, toàn bộ bến tàu vùng Nam Giao, chợ ven bờ, khu lều trại đều không có bóng dáng hắn, hôm nay Tô Thần đã gửi bồ câu đưa thư đến Phụng Thiên Phủ cùng Lê phủ, để Hộ Thành Tư hai nơi hỗ trợ tăng cường truy tìm."
Bến tàu vùng Nam Giao không thuộc về Yến Kinh, nếu qua lại nơi này, tự nhiên không có ghi chép, hôm qua Ngô Đại Lượng và Ngô Đại Quang đến bến tàu phụ việc, Hộ Thành Tư Yến Kinh căn bản không có ghi chép ra vào.
Tạ Cát Tường nghĩ nghĩ, nàng hỏi: "Huynh nói Ngô Đại Lượng có thể đã chết rồi hay không?"
Ngoài thành Yến Kinh tuy rằng chưa đến mức hoang sơ, nhưng cũng có đất hoang và núi rừng, nếu có người chết ở những nơi đó, trừ phi ngẫu nhiên, nếu không vài thập niên không tìm thấy tung tích là điều bình thường.
Triệu Thụy nói: "Cũng có khả năng này, nhưng chỉ có một mình hắn nên không cần làm lớn chuyện, đành phải điều tra trước thôi."
Ngô Đại Lượng không phải quan to hiển quý, vụ án cũng không liên quan đến hoàng thân quốc thích, vì một mình hắn điều động Nghi Loan Tư tự nhiên không thể, càng không thể đi lục soát trong núi hoặc lục soát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-kinh-khue-sat/2543921/chuong-46-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.