Nếu khi nạn nhân chết, hoặc là nói khi nạn nhân bị thiêu cháy, người trong nhà đều không thể gây án, vậy còn có thể suy đoán người chết đúng lúc ở phòng chứa củi Văn gia.
Vì vị trí hẻo lánh, cửa sau lại quản lý không nghiêm, khả năng có người ngoài ra vào cũng không phải không có.
Nhưng thật ra người nhà Văn gia cũng không có bất luận chứng cứ gì chứng minh vị trí của mình, vậy trận lửa lớn kia, ngoại trừ Tôn quản gia, bất cứ kẻ nào cũng đều có thời gian gây án, như vậy người chết kia, bất cứ kẻ nào cũng đều có thể giết.
Ngay cả Văn Chính Thành lúc ấy ở nha môn, cũng có thể đốt lửa trước, sau đó đi Hộ Thành Tư, cuối cùng chờ Triệu Thụy tới.
Thời điểm Triệu Thụy đến đúng lúc thế lửa hung hãn, khiến cho hiềm nghi trên người hắn được rửa sạch.
"Chúng ta xem xét riêng về người chết này," Triệu Thụy nói, "Người chết là nữ tử, tuổi đã qua hai mươi, chưa từng mang thai, ngoại trừ Phan phu nhân, muội cảm thấy còn ai phù hợp?"
Văn gia ngoại trừ Phan phu nhân, không thiếu một ai, vừa rồi bọn họ cũng dò hỏi đến Văn đại tiểu thư, ngoại trừ nàng, nhà hoàn bà tử vốn có trong nhà đều đầy đủ.
Không phải người Văn gia, nhưng lại có quan hệ với Văn gia, vậy sẽ là ai đây?
Tạ Cát Tường trầm tư một lát, đột nhiên ánh mắt sáng lên: "Ngoại thất kia?"
Triệu Thụy cũng nghĩ tới nữ nhân này.
Căn cứ lời mấy người Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-kinh-khue-sat/2543853/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.